NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 2 - Trang 179

Trong điện thoại truyền đến giọng nói gấp gáp của Triệu Cường:

"Thạch Nguyên Phỉ, cậu mau xem giúp tôi bây giờ tôi đang ở đâu thế?"

Thạch Nguyên Phỉ nghe xong suýt nhảy dựng lên, mở to hai mắt nhìn

điện thoại di động chằm chằm, còn dùng ngón tay chỉ mình: "Anh đang ở
đâu, sao lại hỏi tôi?'

Triệu Cường nói bằng giọng vô tội: "Tôi bị lạc đường rồi, nhưng bên

cạnh không thấy cột chỉ đường."

Thạch Nguyên Phỉ liếc mắt, tiếc là lúc này Triệu Cường không nhìn

thấy: "Anh hay thật đấy, trên xe anh có hệ thống chỉ đường đấy, đừng nói
với tôi anh không biết dùng nhé?"

Triệu Cường gào lên: "Nhưng vấn đề ở đây là nó đã dẫn tôi đến cái

chỗ quỷ quái nào rồi."

"Tôi phục anh rồi đấy." Thạch Nguyên Phỉ thông qua định vị xác định

vị trí của Triệu Cường, nhưng lại trợn to mắt: "Tôi tìm thấy anh rồi, sao anh
lại đến chỗ đấy?'

Rõ ràng ngược hướng với nơi cần đến, Thạch Nguyên Phỉ hết cách,

chỉ đành chỉ anh ta: "Anh cứ đi thẳng, sau đó đến phía trước thì quay đầu
xe lại."

"Đúng, cứ đi thẳng, sau đó rẽ sang đường nhỏ bên phải." Thạch

Nguyên Phỉ nhìn chiếc xe Triệu Cường đang phóng nhanh trên màn hình
thì gào lên: "Ấy, ấy ấy, là ngã rẽ bên phải, bây giờ anh đang rẽ trái rồi."

Thạch Nguyên Phỉ nghĩ có lẽ giờ bảo anh chết còn sướng hơn!

Tất cả mọi người trong văn phòng không dám nghe tiếp, Tần Uyên

đưa tay xoa xoa mi tâm, lần sau tuyệt đối không thể để Triệu Cường một
mình lái xe ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.