NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN TÂM LÝ - PHẦN 2 - Trang 7

"Ogulas. Truyền thuyết kể rằng từ khi chào đời, ông không khóc cũng

không cười, cha mẹ ông cùng với người trong làng cảm thấy ông rất kì lạ,
mọi người nghĩ rằng ông là điềm xấu, cho nên ai ở trong thôn cũng xa lánh
ông và cảnh cáo con của mình không được chơi với ông, cô bị nhốt trong
nhà không được ra ngoài. Năm đó đã xảy ra một chuyện, có một người lạ
mặt đến nói với bọn họ rằng Augustus không phải là điềm xấu, khi ông
cười có thể mang đến nhiều của cải trong thôn, vì vậy người trong nhà cũng
như người trong thôn đều hy vọng ông có thể cười, nhưng ông không có
cách nào cười được, vì thế bọn họ đã nghĩ ra một cách." Giọng nói của Mộc
Cửu trầm thấp, mang theo cảm giác đặc biệt, cô nói xong câu cuối, dừng lại
một chút, nhìn bọn họ.

Vô tình bị hấp dẫn, hai người đều mở to mắt, nắm chặt hai tay, hồi hộp

mà nhìn cô hỏi: "Cách gì?"

Giọng nói của Mộc Cửu vang lên trong hành lang càng thêm âm u:

"Bọn họ kéo khóe miệng của ông lên, sau đó dùng xích xích lại, như thế,
ông sẽ luôn duy trì nụ cười."

Nghe đến đó, hai người đều hít khí lạnh, làm thế thật quá tàn nhẫn.

Nhìn nét mặt của bọn họ, Mộc Cửu thấp giọng hỏi: "Các chị đoán sau

đó thì thế nào?'

"Trong thôn giàu có?" Một nữ cảnh sát suy đoán, người còn lại thì cắn

chặt môi.

Mộc Cửu chậm rãi mở miệng: "Người trong thôn..."

Trong phòng pháp y cách đó không xa, Lam Tiểu Nhã chờ mãi mà

không thấy Mộc Cửu đến, Lam Tiểu Nhã đi ra, khi nhìn thấy Mộc Cửu thì
lên tiếng gọi: "Mộc Cửu, sao còn đứng đó?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.