NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 185

“Đó không phải là tối hậu thư, chỉ đơn giản là việc làm ăn. Ông ấy hiểu
điều đó hơn ai hết”.
“Tiền bạc ra sao?”
“Tám mươi lăm triệu”.
“Tám mươi lăm triệu à? Thế thì anh tìm Zizi là đúng người rồi. Thời buổi
bây giờ tiền bạc hơi khó kiếm một chút. Tôi cũng chẳng nhớ lần cuối người
ta trả đến tám mươi lăm triệu cho một món hàng là lúc nào nữa? Anh có
nhớ không?”
“Chắc chắn bức tranh sẽ đáng giá với từng xu mà Zizi bỏ ra”.
“Nếu quả thật như những gì anh nói, và nếu bức tranh vẫn còn trong tình
trạng tốt, tôi sẽ lập tức đưa tiền cho anh theo đúng những gì anh yêu cầu.
Lâu nay ông chủ tôi vẫn tìm kiếm một bức tranh đúng với giá trị của nó.
Tôi nghĩ anh biết phải không? Đó cũng là lý do anh tìm đến tôi trước tiên.
Anh thừa hiểu chúng ta có thể hoàn tất việc giao dịch này trong một buổi
chiều. Không phải đấu giá, không qua báo chí. Chẳng phải hỏi han gì về cô
chủ nhân người Pháp nhỏ bé và mai danh ẩn tích của anh. Tôi chính là con
gà đẻ trứng vàng mà anh đang tìm kiếm, và tôi nghĩ anh hiểu phải cho con
gà này chút lợi nhuận chứ nhỉ?”
“Anh đang muốn nói gì hả Andrew?”
“Tôi không cần giải thích thêm”.
“Nhưng tôi quả thật không hiểu. Anh có thể nói rõ hơn chút không?”
“Tôi đang nói đến tiền, Julian ạ. Tôi đang nói đến một miếng bánh thật nhỏ
cắt ra từ một ổ bánh thật to”.
“Anh muốn được chia phần à? Tham gia chia phần, theo cách người Mỹ
thường nói”.
“Xin đừng đề cập đến người Mỹ ở đây. Hiện thời, ông chủ của tôi không
thích nhắc đến kiểu cách của người Mỹ”.
“Vậy thì thế nào gọi là chia phần?”
“Như thế này, để tránh việc tranh cãi, tôi xin giải thích như sau: phần hoa
hồng bán tranh của anh là 10 phần trăm, đồng nghĩa anh nhận được một
khoản hời tám triệu rưỡi đô trong chỉ một buổi chiều. Còn về phần mình, tôi
chỉ mong sẽ có 10 phần trăm trên 10 phần trăm của anh. Mà cũng chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.