NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 203

nhỏ, đen và bộ râu tỉa gọn, người ta có thể lầm tưởng hắn là nhà tài phiệt.
Chỉ đôi tay to bè, thô kệch mới tố cáo được thân phận thực sự của hắn.
Tiếng ồn của động cơ máy bay làm câu chuyện bị ngắt quãng, nhưng Sarah
thấy vui vì điều đó. Càng lúc cô càng thấy ghét bin Talal, từ sáng sớm đến
giờ hắn hiện diện bên cô mọi lúc mọi nơi, và cố tỏ ra lịch sự. Tại sân bay,
hắn nằng nặc đòi đi chung với cô đến các gian hàng miễn thuế và dành trả
tiền bằng thẻ tín dụng công ty khi cô mua một tuýp dưỡng da. Trong suốt
chuyến bay, hắn tỏ ra quan tâm đặc biệt tới cuộc sống của cô. Cô Sarah ơi,
kể cho tôi nghe về thời thơ ấu của cô đi... Cô Sarah ơi, kể cho tôi nghe về
niềm đam mê hội họa của cô nào... Cô Sarah ơi, nói cho tôi biết tại sao cô
lại rời thủ đô Washington đến Luân Đôn vậy... Đ
ể hắn khỏi làm phiền, cô
giả vờ ngủ. Hai tiếng sau, khi cô giả vờ thức dậy, hắn lại lân la gạ chuyện.
Cô nói cha cô từng làm ở Citicorp à? Có khi ông ấy và ngài al-Bakari đã
từng gặp nhau đấy. Ngài al-Bakari cũng thường làm ăn với Citicorp...
Sarah bèn đeo tai nghe vào và xem phim. Bin Talal cũng vậy.
Khi cô nhìn ra cửa sổ lần nữa, chiếc Alexandra đang sừng sững giữa trời.
Cô nhìn thấy Nadia và Rahimah đang đứng trên boong trước, đón ánh nắng
cuối ngày, tóc dài xõa bay trong gió. Đằng boong sau, hai gã Abdul đang
hội ý riêng với Herr Wehrli, chuẩn bị cho kế hoạch tiếp theo. Nổi bật hơn cả
là Zizi, trong trang phục trắng, đang vẫy tay chào cô. Sarah nghĩ thầm, phải
quay lại thôi. Hãy trả tôi lại đất liền. Ngài hãy ở lại đây, thưa ngài bin
Talal. Còn tôi sẽ quay lại Luân Đôn, cám ơn.
Nhưng cô biết không thể quay
lại. Gabriel đã giúp cô có được cơ hội cuối ở căn nhà an toàn tại Surrey, và
cô đã gật đầu đồng ý tiếp nhận nó.
Chiếc máy bay Sikorsky hướng về đuôi tàu và nhẹ nhàng đáp xuống sân
bay. Hình ảnh lần lượt thoáng qua trong đầu Sarah: Zizi đứng trong phòng
tranh của Jullian, lên tiếng nhắc nhở rằng không ai có thể giả tạo điều gì với
hắn cả, dù là trong kinh doanh lẫn nghệ thuật. Tôi không phải là kẻ lừa gạt,
cô tự nhủ khi bước ra khỏi trực thăng. Tôi là Sarah Bancroft. Tôi từng làm
quản lý ở hãng Phillips tại Washington. Bây giờ tôi làm cho phòng tranh
Isherwood. Tôi không cần tiền hay cần công việc của ông. Thật vậy, tôi
chẳng muốn liên quan gì với ông cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.