NGƯỜI ĐƯA TIN - Trang 284

mà cô còn nhớ được. Đây là những con đường tối tăm và đầy đá dăm ở khu
phố phía bắc và khu công nghiệp Quartier. Những kho hàng xấu xí, nhà
máy bằng gạch đen đúa, vườn tược ám khói. Không có khách bộ hành trên
vỉa hè và không có cả xe cộ lưu thông. Có vẻ như cô đang ở một mình trong
cái thế giới mà chỉ có kẻ mang tên “Không Quan Trọng” làm người đồng
hành. Cô hỏi gã một lần nữa rằng họ đang đi đâu. Gã trả lời bằng một cú
thúc cùi chỏ vào bụng Sarah làm cô hét lên đau đớn.
Gã nhìn qua vai mình thật lâu rồi đẩy Sarah rạp xuống sàn xe và lầm bầm
điều gì đó bằng tiếng Arập với gã tài xế. Sarah như tan vào bóng đêm. Cô
đẩy lùi nỗi đau đớn vào một góc trong tâm trí và cố gắng tập trung theo dõi
sự di chuyển của chiếc xe. Rẽ phải. Rẽ trái. Hai đường ray xe lửa. Một cú
dừng đột ngột làm lốp xe ma sát với mặt đường kêu ken két. Người “Không
Quan Trọng” kéo cô về băng ghế rồi mở cửa xe. Sarah nắm lấy chỗ để tay
và không chịu buông , “Không Quan Trọng” bắt đầu một cuộc chiến để
giằng cô ra, cuối cùng mất hết kiên nhẫn, gã đập cô một cú sắc như dao,
cơn đau lan khắp mọi ngõ ngách trong cơ thể cô.
Sarah rú lên đau đớn và đành phải buông tay. Tên “Không Quan Trọng” kéo
lê cô ra khỏi xe và quăng cô xuống nền xi măng lạnh ngắt. Có vẻ như họ
đang ở trong một bãi đậu xe hoặc là một bến tàu dỡ hàng của một nhà kho
nào đó. Cô nằm im, co rút trong cơn đau đớn cực độ về thể xác lẫn tinh
thần, ngước nhìn tên khốn khiếp qua tấm mạng che mặt màu đen. Cái nhìn
của một phụ nữ Arập Xêút về thế giới.
Một giọng nói ra lệnh cho cô đứng
dậy. Cô cố nhấc người lên nhưng không thể.
Tên tài xế bước xe khỏi xe và cùng với tên “Không Quan Trọng” nhấc cô
đứng dậy. Cô ngồi bất động, hai cánh tay dang rộng, người cô cuộn chặt
trong chiếc áo choàng của phụ nữ Hồi giáo và chờ một cú đánh như búa tạ
đập vào bụng. Nhưng không có cú đánh nào cả, cô được đưa vào băng ghế
sau của chiếc xe thứ hai. Người đàn ông ngồi trong đó rất quen thuộc với cô
- cô thấy hắn lần đầu tiên trong trang viên Surrey - căn nhà chưa bao giờ tồn
tại, và lần thứ hai trong ngôi biệt thự có thật ở Saint Bart. “Chào Sarah”,
Ahmed bin Shafiq nói. “Rất vui được gặp lại cô”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.