NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 139

bằng chữ ấy, cho nên ai đứng vần ấy thu được rất nhiều tiền thưởng. Nlưng
tôi lại đứng vần i dài. Rất ít ai có tên bắt đầu bằng chữ ấy. Mà nếu có lại
toàn dân nghèo hoặc dân du đãng. Chưa kể nhiều người tên mở đầu bằng i
dài cũng lại đổi tên đi hoặc thêm chữ gì lên đằng trước chữ i đó. Đến lúc
mình tìm tên của họ ở vần i dài mãi chẳng thấy, cuối cùng thành ở vần
khác. Tôi ngồi ở phòng giấy có khi vài ngày chẳng được ai hỏi, chẳng kiếm
được gì. Nghĩ mãi, tôi đành quay trở vè nghề cũ: nghề xà ích. Nhưng lại
không ai chịu thuê.
- Bác dòng dõi quý phái, bác là sĩ quan có huy chương, mỗi lúc đánh chửi
bác sao được.
- Tôi đã chán nản, muốn treo cổ mà chết, nhưng may có chúa thương tình
chưa để tôi sa vào tâm trạng tuyệt vọng ấy, đồng thời cũng không để cho tôi
hết đói. Nghĩ mãi cuối cùng tôi quyết định đi làm nghệ sĩ.
- Bác làm nghệ sĩ gì? Tôi diễn vai. –
- Ở đoàn nào?
- Tôi diễn trò vui trong cái gánh vẫn biểu diễn ở quảng trường bộ tư lệnh
Hải quân ấy. Gánh này người ta không nề hà gì hết, nhận đủ loại người vào
làm: có cả sĩ quan, cả chánh văn phòng, cả sinh viên và rất nhiều viên chức
ở Viện Nguyên lão.
- Công việc ấy bác có thích không?
- Không.
- Tại sao?
- Trước hết là vì việc dàn tập vai vế và học lời thoại thường rơi đúng vào
tuần lễ thiêng, nghĩa là vào tuần lễ trước ngày Hội thánh, khi trong nhà thờ
các giáo sĩ và tín đồ đọc bài kinh Sám hối, thứ hai là vì vai của tôi rất khó
đóng.
- Bác sắm vai nào?
- Tôi đóng vai ác quỷ.
- Vai ấy khó lắm ạ?
- Rất khó. Bởi vì tôi phải nhảy múa và nhào lộn suốt hai đoạn. Mà nhào lộn
cực kỳ vất vả. Tôi phải khoác một bộ lông cừu mầu trắng lởm chởm rất
nặng, bó chặt lấy người, rồi lại mang một cái đuôi làm bằng dây thép, cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.