NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 150

gì cả: tại sao vị thánh kia lại băn khoăn đến chuyện này? Nhưng rồi đọc
tiếp các báo chí, tôi thấy ở ta cũng như ở khắp các nơi khác, mọi người bàn
tán không ngớt đến chuyện hòa bình trên khắp trái đất. Rồi tôi sực nhớ đến
lời cầu nguyện của mình, và đột nhiên hiểu ra rằng, những lời của vị thánh
Tông đồ "chính cái lúc tất cả mọi người tin vào hòa bình vĩnh viễn thì cũng
là lúc tai họa lớn bắt đầu đe dọa họ" đang trở thành sự thật. Tôi bỗng thấy
lo cho nhân dân Nga của tôi và tôi bắt đầu cầu nguyện, đồng thời thúc giục
những ai đến thăm tôi cùng cầu nguyện. Nước mắt lưng tròng, tôi van nài
mọi người hãy cùng tôi cầu nguyện cho đức Vua của chúng ta thắng được
mọi kẻ thù, bởi vì chúng ta đang sắp gặp tai họa lớn lao. Sao nước mắt của
tôi chảy ra nhiều thế! Tôi rất lo lắng cho số phận của nước Nga. Mọi người
thuật lại cho đức Cha đứng đầu Tu viện về chuyện thầy dòng I-xma-in nằm
dưới hầm ngục suốt ngày khóc lóc và tiên đoán chiến tranh sắp xảy ra. Đức
Cha đứng đầu Tu viện bèn chuyển tôi lên một túp lều bỏ hoang ở giữa vườn
rau, đặt vào đấy một bức tượng thánh "Sự im lặng hạnh phúc" có hình đức
Chúa Giê-su mang đôi cánh giản dị, hai tay chắp thành kính trên ngực,
nhưng đầu không đội mũ miện mà mang những trang trí của Sa-bao. Đức
cha còn ra lệnh cho tôi hàng ngày quỳ lạy bức tượng thánh kia cho đến khi
nào trí não tiên tri của tôi không hoạt động nữa. Thế là tôi bị giam trong túp
lều giữa vườn suốt cả mùa đông. Tuy hàng ngày quỳ lạy bức tượng thánh
"Sự im lặng hạnh phúc" nhưng hễ gặp ai, tôi không nhịn được và lại bắt
đầu nói. Thời gian ấy đức Cha đứng đầu Tu viện phái thầy thuốc đến thăm
bệnh, xem tôi có mất trí hay không? Ông thầy thuốc ngồi trong lều với tôi
rất lâu. Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện như tôi vừa kể các ông nghe, thì
ông ta nhổ bãi nước bọt rồi bảo:
"Thày dòng này giông như mặt trống ấy. Tha hồ đánh cũng không thể" (chỗ
này chắc sắp chữ thiếu)
Tôi nói:
"Biết làm sao được? Chắc đó là điều cần thiết phải như thế chăng?"
Ông thầy thuốc nghe xong tất cả những gì tôi kể, trở về thưa với Cha Cả:
"Tôi không sao hiểu được ông ta. Không hiểu ông ta quá khờ khạo, hay ông
ta mất trí hoặc ông ta đúng là có tài tiên tri thật. Chuyện ấy thuộc phạm vi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.