NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 25

chắc buồn lắm nhưng chúng vẫn gù nhau và lại đẻ ra một đôi chim con.
Con mèo khốn kiếp kia lại xuất hiện. Không hiểu nó rình mò cách nào mà
một hôm giữa ban ngày ban mặt nó vồ một con chim non nhanh đến mức
tôi không kịp vớ cái gì để ném cả. Quyết định phải trừng trị nó, tôi bèn đặt
bẫy ở cửa sổ. Đêm hôm sau con mèo mắc bẫy và kêu thảm thiết. Tôi lập
tức chạy đến, lôi nó trong bẫy ra, nhét đầu và hai chân trước nó vào trong
ống của chiếc ủng để nó không cào được tôi. Còn hai chân sau và cái đuôi
thì tôi dùng tay trái, xỏ trong bao tay, túm chặt, tay phải tôi vớ chiếc roi treo
trên tường, quất cho thật mạnh. Tôi ráng hết sức quất được năm chục roi thì
không thấy nó cựa quậy nữa. Tôi bèn lôi ra khỏi ủng xem thử nó đã chết
hay chưa. Để thử xem. Tôi đặt nó nằm trên ngưỡng cửa, dùng rìu chặt một
nhát đứt đuôi. Con mèo thét lên "meo!" quay tròn độ chục vòng rồi chạy
biến mất. "Từ giờ thì mày sẽ không dám ăn thịt chim con của tao nữa". Và
để nó sợ hơn nữa, tôi đem treo chiếc đuôi lên phía trên cửa sổ phòng tôi.
Tôi rất vừa lòng. Nhưng chỉ một hoặc hai tiếng đồng hồ sau đấy, chị hầu
phòng của công tước phu nhân mò xuống. Trước kia chị ta chưa bén mảng
xuống chuồng ngựa bao giờ. Tay cầm chiếc dù, miệng chị ta hét lên:
- Chính là mày, chính là mày rồi!
Tôi hỏi:
- Chuyện gì thế?
- Mày hành hạ con Didi phải không? Tao thấy cái đuôi nó treo ở cửa sổ chỗ
mày nằm ngủ!
Tôi cãi:
- Thế thì sao kia chứ?
- Mày dám làm cái trò ấy hả? - Chị ta nói.
- Nhưng nó đã ăn thịt mấy con chim non của em.
- Mấy con chim của mày thì quan trọng gì!
- Nhưng con mèo thì cũng là cái gì kia chứ.
Các ông thấy đấy, càng lớn tôi càng ăn nói lỗ mãng.
- Con mèo mà chị làm như cái kho vàng không bằng! - Tôi cãi.
Chị ta tuôn ra ngay một tràng:
- Mày ăn nói thế hả? Mày không biết con mèo ấy là của tao ư? Chính công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.