NGƯỜI HÀNH HƯƠNG MÊ ĐẮM - Trang 48

- Giỏi! Sép-cun Em-gua-sê-ép giỏi! Ông khôn ngoan lắm. Bây giờ thì con
ngựa kia thuộc về ông!
Lão thủ lĩnh Gian-na cũng đứng dậy, bước ra khỏi tấm thảm, bập bập môi
nói:
- Con ngựa thuộc về ông, Sép-cun ạ. Ông hãy nhảy lên lưng nó mà phi cho
bõ công.
Sép-cun đứng dậy: lưng hắn đẫm máu. Máu tuôn ra như suối, nhưng hắn
vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên, trải chiếc áo trong và chiếc áo dài mặc ngoài lên
lưng con ngựa trắng, trèo lên nằm úp sấp trên đó, rồi cả người và ngựa đi
xa dần. Còn tôi thì lại đau khổ: "Thế là xong. Bây giờ mình lại phải tính
xem sẽ đi đâu, làm gì bây giờ". Mà tôi không muốn phải nghĩ đến chuyện
ấy chút nào.
May thay anh bạn mới quen bảo tôi:
- Đừng đi vội. Sắp có chuyện khác thú vị lắm đây.
- Còn gì nữa? Hết rồi chứ?
- Cậu hãy nhìn lão thủ lĩnh Gian-na châm tẩu. Kiểu như thế có nghĩa lão
đang sắp bầy một trò gì mới, một trò rất châu Á đấy.
Tôi nghĩ bụng: "Nếu một trò gì đó tương tự như lúc nãy sắp xảy ra thì kỳ
này mình sẽ tỏ một thái độ gì đó để cho có người nào bênh vực che chở cho
mình".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.