NGƯỜI HOA TIÊU TRÊN SÔNG DANUBE - Trang 187

cặp bến được ở thành phố Rusuco khuất dạng lờ mờ bên bờ trái. Người hoa
tiêu thả thuyền giữa sông, và đây là lần đầu tiên an đã ngưng tay chèo sau
nhiều ngày quần quật khua mái chèo. Anh thả neo.

- Có chuyện gì thế? – Caclo Dragoso ngạc nhiên hỏi.
- Tôi đã đến nơi – Xecgay Latco đáp ngắn gọn.
- Đã đến nơi? Nhưng nào đến Biển Đen đâu?
- Tôi đã nói dối ngài, thưa ngài Yêge – Xecgay Latco không giấu diếm –

Tôi không bao giờ có ý định ra đến Biển Đen.

- Ối cha ôi! – Nhà thám tử buộc miệng, càng lúc càng chú ý hơn.
- Đúng thế đấy. Tôi đã lên đường với ý nghĩ là sẽ phải dừng thuyền ở

Rusuco. Chúng ta đã đến.

- Rusuco đâu nào?
- Đằng kia – người hoa tiêu đáp, vừa tỏ những căn nhà nằm trong thành

phố xa xa.

- Nếu thế, tại sao chúng ta không chèo thuyền đến đó?
- Tại vì tôi cần phải chờ đêm xuống. Tôi sẽ bị phát hiện, sẽ bị theo dõi.

Mạo hiểm đi ban ngày, tôi sẽ bị bắt ngay từ lúc đặt chân vào thành phố.

Điều này thật đáng chú ý. Lẽ nào nó sẽ biện họ cho những nghi ngờ tiên

khởi của Caclo Dragoso?

- Cũng như ở Zemlin – nhà thám tử nhỏ giọng.
- Cũng như ở Zemlin – Xecgay Latco điềm nhiên nói theo – nhưng do

những nguyên nhân khác. Tôi là người lương thiện, ngài Yêge ạ.

- Tôi không nghi ngờ điều ấy đâu anh Bruso, cho dù là những nguyên

nhân khiến anh sợ bị bắt sẽ hiếm khi nào gợi nên mối đồng cảm của những
người bình thường.

- Những nguyên nhân của tôi khớp đúng như thế đó, thưa ngài Yêge –

Xecgay Latco lạnh lùng dằn câu – Xin lỗi là tôi không thể tiết lộ chúng ra
được. Tôi đã thề phải giữ bí mật và tôi sẽ giữ bí mật.

Caclo Dragoso khoát tay tỏ vẻ càng lạnh lùng hơn. Người hoa tiêu nói

tiếp:

- Thưa ngài Yêge, tôi hiểu rằng ngài không muốn can dự vào chuyện

riêng của tôi. Nếu ngài muốn, tôi sẽ đưa ngài sang lãnh thổ Rumani, ở đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.