Câu chuyện với người câu cá bắt đầu mau chóng dậy lên giữa đám công
chúng.
- Ngài Ilya Bruso đây à? – một người hỏi.
- Xin hầu quý ông – người được hỏi đáp lại. l - Xin phép tự giới thiệu.
Claudiut Rot, một trong những đồng nghiệp của anh trong “Hội vùng sông
Danube”.
- Rất hân hạnh, thưa ngài Rot!
- mà này, ở đây còn có vài đồng nghiệp của chúng ta. Đây là các ngài
Hanix, Tielsn, Hugo Xvidince, đó là chưa kể đến những quý vị mà tôi chưa
được quen.
- Như tôi đây, Matiat Katxelic, người Budapest – một người nữa lên
tiếng.
- Còn tôi là Vinhem Biben, người thành Viên – một người khác chen
vào.
- Thưa các ngài, tôi rất lấy làm hân hạnh được có mặt giữa những người
đồng nghiệp – Ilya Bruso xuýt xoa.
Những câu hỏi trao đi và những câu trả lời trao lại một cách mau mắn.
Cuộc nói chuyện được diễn ra thoải mái giữa đám công chúng.
- Đi đứng thế nào đấy, anh Bruso?
- rất ngoạn mục.
- Dẫu sao cũng nhanh. Có ai ngờ anh nhanh đến như thế!
- Song, tôi đã qua 15 ngày đường rồi!
- vâng, nhưng từ Donanesigen đến Viên chẳng gần gũi gì cho lắm.
- Khoảng 900km, tính bình quân là một ngày đêm phải vượt 60km.
- Đi như thế dễ gì ngủ nghê được nhỉ?
- Thì còn tùy từng vùng.
- Đúng thế. Còn cá tép của anh? Bán đắt không?
- Khỏi phải nói.
- Vậy anh sướng lắm hẳn?
- Rất mê!
- Hôm nay anh có chiến lợi phẩm đặc biệt! Con cá măng tuyệt làm sao!
- Vâng, đúng là nó không đến nỗi tồi!