NGƯỜI HOBBIT - Trang 263

CHƯƠNG 14:

Lửa và nước

Giờ nếu bạn muốn, giống như những người lùn râu rậm Dwarf, nghe

tin tức về con Rồng, bạn cần quay lại cái buổi chiều hôm đó, khi con Rồng
phá sập cánh cửa và bay đi trong điên giận vào hai ngày trước.

Những người dân của Thành Phố Trên Hồ xứ Esgaroth phần lớn đang ở

trong nhà, bởi gió từ phía Đông tối tăm đang thổi và trời khá lạnh, nhưng
cũng có vài người tản bộ trên bến tàu theo sở thích, những vì sao đang tỏa
sáng trên những vùng nước phẳng lặng sau khi mọc lên trên trời cao. Khi
nhìn ra từ thành phố này, Núi Lớn thường bị chắn bởi những vùng đồi thấp
tít đầu bên kia hồ, và chỉ lỗ rỗ ở khoảng trống, nơi Dòng Sông Chảy Xiết đổ
xuống từ phương Bắc. Dân xứ này chỉ thấy chóp núi vào những ngày trời
đẹp, và họ cũng thi thoảng mới để mắt qua, bởi trông nó thật ghê sợ và quái
gở, ngay cả trong ánh nắng ban ngày. Giờ nó đã chìm mất tích, khuất dạng
trong bóng tối.

Bỗng dưng chóp núi lại hiện ra, có một răng lửa chạm vào nó và nhòa

đi.

“Nhìn kìa!” một người nói. “Lại có ánh sáng! Hôm trước người tuần

canh thấy chúng chợt sáng rồi chợt tắt suốt đêm cho tới bình minh. Ở đó
chắc đang có chuyện gì.”

“Có lẽ Vua của Xứ Sở Ngầm Trong Núi đang luyện vàng,” người khác

đáp. “Ông ta lên phía Bắc đã khá lâu rồi. Đã tới lúc những bài ca cổ ứng
nghiệm rồi.”

“Nhà Vua nào chứ?” một giọng nói u ám cất lên. “Thích hay không thì

tùy, nhưng đó quả giống ngọn lửa chết chóc của con Rồng, vị Vua duy nhất
của Xứ Sở Ngầm Trong Núi mà ta từng được biết!”

“Ông lúc nào cũng tiên đoán toàn chuyện gở!” nhưng người khác nói.

“Hết chuyện lụt lội lại tới cá mú bị đầu độc. Nghĩ xem có gì hay hớm hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.