NGƯỜI HOBBIT - Trang 280

Ngọc quý và vàng phủ khắp hai tay.

Dưới Núi Lớn, bóng đen sâu thẳm
Đức Vua đã về cung điện của mình
Kẻ thù đã chết, con Độc Trùng quỷ quyệt
Những kẻ đối đầu cũng phải mạng vong!

23

Bài ca này có vẻ làm Thorin mát dạ, và lão lại nở nụ cười, trông đã vui

vẻ hơn; lão nhẩm tính đường đi từ Đồi Sắt tới đây và ước chừng xem mất
bao lâu Dáin mới tới được chân Núi Lớn, nếu anh ta khởi hành ngay khi
nhận được tin. Nhưng trái tim Bilbo chợt chùng xuống, bởi cả lời ca lẫn
cuộc chuyện trò này: cả hai đều sặc mùi chiến tranh. Vào sáng hôm sau, một
nhóm trường thương thủ vượt qua con sông và đi ngược lên theo thung lũng.
Họ mang theo một lá cờ đuôi nheo xanh lá của Vua Elf và một lá khác xanh
thẫm của người dân xứ Trên Hồ. Đoàn người tiến lên mãi tới sát chân tường
nơi Cửa Trước.

Một lần nữa Thorin lại lớn tiếng hỏi: “Các người là ai mà dám vũ trang

xông thẳng tới Cổng Thành của Thorin con trai của Thráin, Vua của Xứ Sở
Ngầm Trong Núi?” Lần này lão đã được đáp lời.

Một người cao lớn bước lên trước, tóc mầu đen và khuôn mặt cứng

khô, ông ta nói: “Chào Thorin! Sao ông lại tự giam mình như kẻ cướp trong
ổ của mình như thế? Bọn tôi nào phải là kẻ thù, và đã vui sướng chừng nào
khi nghe tin ông còn sống. Vốn bọn tôi chẳng mong gặp ai ở chốn này;
nhưng giờ đã gặp nhau ở đây, tôi muốn đàm phán và thương lượng.”

“Anh là ai và muốn thương lượng việc gì?”

“Tôi là Bard, chính tay tôi đã hạ con Rồng và giải thoát cho kho báu.

Không lẽ chuyện đó không liên quan tới ông sao? Thêm nữa, tôi còn là
người thừa kế của lãnh chúa Girion xứ Dale theo huyết thống, và trong cái
kho báu chỗ ông chả biết có bao nhiêu báu vật thu lượm từ những cung điện
và thành phố Dale, mà con Smaug từng chiếm đoạt hay sao? Chẳng lẽ đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.