NGƯỜI HOBBIT - Trang 129

cho ông bạn, nhưng bọn ta sẽ không mạo hiểm tính mạng cho bọn Dwarf
trong vùng đồng bằng phía Nam đâu.”

“Vậy tốt rồi,” Gandalf nói. “Lão hãy đưa ta đi xa tới chừng nào có thể!

Bọn ta tới nay đã mang ơn lão nhiều lắm rồi. Ái chà, giờ chắc chết vì đói
mất.”

“Tôi đã gần chết đói rồi,” Bilbo hùa theo, than vãn bằng giọng yếu

nhớt, nhưng không ai nghe thấy gã.

“Căn bệnh này chữa trị cũng dễ thôi,” Chúa Tể Đại Bàng đáp.

Rồi thì bạn có thể nhìn thấy một ngọn lửa sáng trên sàn đá và những

hình bóng người Dwarf quanh đó, họ nấu những món ăn bốc mùi thơm dễ
chịu. Đám Đại Bàng tha lên một số cành khô làm củi, một vài con thỏ và cả
một con cừu nhỏ. Những người Dwarf lo phụ trách toàn bộ việc bếp núc.
Bilbo còn quá yếu để phụ một tay, vả lại gã cũng không thạo lột da thỏ hay
làm thịt; thường thì gã vẫn dùng những món làm sẵn do người hàng thịt
mang tới. Phần Gandalf cũng ngả lưng nằm bên sau khi đảm trách xong việc
nhóm lửa – Óin và Glóin đã làm rơi đâu mất mớ bùi nhùi của mình (người
Dwarf không khi nào dùng diêm).

Những cuộc phiêu lưu trong Dãy Núi Mờ Sương đã kết thúc như vậy

đấy. Trong giây lát, bụng Bilbo đã lại thấy ấm áp và dễ chịu, gã thấy đã sẵn
sàng ngủ một giấc êm đềm, dù thực ra gã khoái một ổ bánh mì kẹp bơ hơn là
thịt nướng ám khói. Gã cuộn mình trên tảng đá cứng, cảm thấy còn ngon
lành hơn nhiều so với khi giường ấm nệm êm tại gia. Nhưng suốt đêm, gã
mơ thấy mình dạo bước qua từng phòng, cố tìm một vật mà chính gã cũng
không nhớ nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.