NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 160

"Anh ngồi xuống với em đi".
"Anh đang ngồi bên em đây thôi".
Nàng cười giòn tan, cười rũ rượi, cười chảy cả nước mắt nước mũi. "Nó là
thuốc gì mà hay vậy, anh yêu?"
Thuốc đau đầu, loại cao cấp đấy em. Em khoẻ hẳn chưa?" -Nàng cười thay
cho câu trả lời. Nàng thấy đạo diễn Terraglio thò đầu vào hỏi "Hai người
vui vẻ chứ?" và nàng cười như nắc nẻ, đáp. "Vui lắm, hai người vui vẻ
lắm".
"Năm phút nữa nhé!" Terraglio nói với Alan rồi bỏ đi.
Lập tức, Alan lăn sát vào Jill tốc váy nàng lên, lôi đôi vú nàng ra khỏi nịt
ngực rồi bập miệng vào đó, bàn tay xoa nắn đùi nàng. Jill quằn quại vì
thèm khát được anh ta đi vào nàng.
"Em yêu, mặc họ làm gì thì làm, chúng mình chỉ biết làm tình với nhau thôi
nhé. Chỉ hai chúng mình làm tình với nhau thôi, như đang ở nhà mình ấy
mà. Chỉ khác là mình sẽ được trả tiền. Hai trăm đôla đấy. Tặng em cả phần
của anh đấy".
Đâu đó từ trong nàng thốt ra câu trả lời.
"Không, anh yêu, không được đâu…"
"Tại sao hả em?"
Nàng đâu nghĩ được là tại sao. Hình như câu trả lời đã nằm sẵn trong tiềm
thức và tự bật ra khỏi miệng nàng. "Vì em... em là diễn viên điện ảnh… em
không được đóng phim con heo".
"Anh cho vào nhé. Em có muốn không?"
"Em muốn lắm, David của em ạ".
Alan ngẩn người ra, nhưng chỉ trong giây lát.
"Nào, anh cho nó vào trong em đây. David đang đi vào em đây. Nào…"
Anh ta bế Jill đi sang buồng bên kia, nơi những người "làm phim" đang sốt
ruột chờ đợi. Cảm giác lâng lâng bay bổng xâm chiếm nàng. "Vào việc
luôn!" Terraglio nói khi thấy Alan bế Jill vào. "Giữ nguyên vị trí máy. Bớt
trắng thêm hồng vào ánh sáng. Con điếm này có nước da đẹp thật…"
"Cần thay vải trải giường không, thưa đạo diễn?" Ai đó hỏi.
"Anh nghĩ đây là Hãng Pan-Pacific ư? Thấy bẩn thì lật mặt trái lên là ổn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.