NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 158

***
Jill chẳng kiếm nổi việc gì khi chỉ tuần nữa là đến ngày lễ Giáng sinh.
Những đồng đôla cuối cùng đang tuột dần khỏi tay mà nàng còn phải sắm
quà Noel cho mẹ, và ít nhiều, cũng phải cho Alan nữa.
Thì may, chính trong những ngày khó khăn nhất đó, Alan lại kiếm được
việc, và cho cả hai mới tuyệt.
Một sáng, anh ta dạy sớm rồi ra khỏi nhà cũng rất sớm, không hề nói đi
đâu, làm gì. Khi quay về, anh ta hớn hở reo ầm lên. "Có việc! Có việc rồi!".
"Làm gì hả anh. Những ngày này người ta chỉ chơi, việc đâu mà làm?"
"Đóng phim chứ còn làm gì. Chúng mình không phải là diễn viên ư? ". Mặt
Alan vênh lên.
Lòng Jill tràn đầy niềm vui. Lại có thể được đóng phim trong những ngày
này và trong lúc khốn khó nhất này ư. Chưa bao giờ nàng cần tiền như bây
giờ. Giọng nàng run run. "Anh có nói chỉ để em vui chốc lát không đấy?"
Nàng sợ Alan sẽ cười phá lên rồi gật đầu. Ai ngờ mặt anh ta bỗng nghiêm
lại.
"Anh vừa gặp một tay bạn hiện đã là đạo diễn phim và đang lo tìm diễn
viên cho bộ phim sẽ bấm máy vào sáng mai. Hắn chấp nhận cả hai đứa
mình, anh và em. Và một trăm đôla, cho mỗi đứa".
Jill lao tới ôm ghì lấy Alan. Một trăm đôla!
Nàng sẽ có quà cho mẹ, lại vẫn đủ cho nàng một thứ gì đó xinh xinh. Chiếc
túi xách nàng đã ngắm lâu rồi chẳng hạn.
Alan nói thêm. "Phim ngắn thôi, lại toàn nội cảnh, trong một gara họ mượn
được của ai đó".
Jill không để ý. "Ngắn dài gì chả là phim. Mình có vai diễn là tốt rồi!".
***
"Trường quay" đúng là nằm trong một gara ở ngoại vi phía nam Los
Angeles, cái khu vực vốn hoang dại song, như có phép thần, chớp mắt đã
trở nên trù phú.
Một người đàn ông da ngăm ngăm đón họ từ cổng, bắt tay Alan, cúi chào
Jill, khen hai người đến đúng giờ rồi nhìn kỹ Jill hơn và nói với Alan.
"Tuyệt, cô nàng được cả mặt mũi lẫn thân hình đúng như cậu tả. Mình đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.