NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 187

Toby cứ ngây ra nhìn theo ánh đèn hậu của chiếc xe mang Jill đi xa dần, xa
dần rồi mất hút.
Anh đã lên bao dự kiến hay ho cho phần còn lại của đêm nay. Nào ban nhạc
riêng cho hai người, nào căn phòng ngủ lộng lẵy, nào một món quà đắt tiền,
nào vân vân… Bất cứ người phụ nữ nào, kể cả các ngôi sao màn bạc, đều
sẽ nhẩy phắt lên giường Toby, mang theo lòng biết ơn ẩn giấu trong thân
xác ngọc ngà. Còn Jill? Cái cô diễn viên chuyên đóng vai phụ ấy bỏ về với
mục đích gì. Với mục đích gì thì kể như cô ta cũng đã tự xoá mình đi trong
tâm trí Toby.
Bài học mà anh rút ra được là không bao giờ thèm nhắc đến Jill.
***
Hôm sau, việc đầu tiên Toby làm khi vừa ngủ dậy là gọi cho Jill. Đáp lời
anh là mẩu băng ghi âm cài sẵn trong điện thoại. "Xin chào. Đây là máy
điện thoại nhà riêng Jill Castle. Xin lỗi bởi lúc này tôi không ở nhà nên
không tiếp chuyện bạn được. Nếu bạn vui lòng cho biết tên và số điện
thoại, khi trở về tôi sẽ gọi tới ngay. Rất cám ơn nếu bạn nói ngay sau tín
hiệu píp…". Tiếng người ngưng lại nhường chỗ cho một tiếng píp khá to.
Toby nổi giận dập máy, chẳng nhắn nhe gì. Mình là Vua Hài mà lại đi trò
chuyện với một cái máy ư? Rồi chỉ vài phút sau anh lại gọi đến và chờ khi
nó pip, anh nói. "Giọng cô phát ra từ ghi âm hay quá, nghe mà không muốn
rời ra nữa. Hãy in thành đĩa mà bán. Tôi chưa bao giờ gọi cho những cô chỉ
biết ăn cho no rồi tìm cách chuồn, nhưng cô luôn luôn là một ngoại lệ với
tôi. Tại sao thì tôi cũng chẳng biết nữa. Tối nay ta lại cùng... " Máy ngắt.
Không đủ băng để ghi vì anh nói quá dài.
Điên tiết, anh quay số lần thứ ba mời Jill ăn tối và dặn nàng gọi lại.
Anh chờ cả ngày hôm ấy, rồi cả đêm đến sáng luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.