NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 214

truyền hình, rồi chiều cắt băng khánh thành, rồi tối…
Khi dao dĩa đã được dọn hết đi, ông Thị trưởng thành phố Cannes bước lên
bục danh dự nhìn về phía Toby và Jill rồi nói với quan khách.
"Thưa các quý ông, các quý bà, thưa các vị khách quý. Tôi hân hạnh được
thay mặt rất nhiều con người đáng kính trọng trong Ban tổ chức, Ban giám
khảo Liên hoan phim Cannes để giới thiệu với quý vị một người mà tài
năng và sự nghịêp đã khiến cho cả hành tinh chúng ta sống động lên bởi
những tiếng cười do người ấy mang tới. Hôm nay, để bày tỏ tình yêu và
lòng cảm tạ của chúng ta, tôi sung sướng được nhận vinh dự trao tấm huy
chương đặc biệt này cho…"
Ông ngừng lời, một tay giơ cao tấm huy chương, tay kia chỉ vào Toby, hơi
cúi mình, giữa tiếng hoan hô của quan khách.
"Toby Temple!"
Ông xướng to cái tên. Cả phòng tiệc ồn ào đứng dậy. Riêng Toby vẫn ngồi
im.
"Đứng lên, anh!" Jin hơi sẵng, nhưng chỉ đủ cho Toby nghe thấy.
Anh nặng nhọc đứng lên, mặt tái mét, run rẩy bước từng bước tới micro,
bỗng cười ngơ ngác rồi ngã sụm xuống, ngất luôn.
***
Chiếc máy bay của không quân Pháp chở ngay Toby về Paris và người ta
đưa ngay anh vào phòng cấp cứu đặc biệt của một bệnh viện Mỹ. Các bác
sĩ hàng đầu của Pháp được mời ngay đến. Còn Jill thì vào nghỉ ở phòng
riêng của y tá trưởng và trong suốt thời gian chờ đợi, nàng không ăn, chỉ
thiếp đi chứ không là ngủ, và không trả lời bất cứ cú điện nào từ bất cứ đâu
gọi tới.
Toby phải qua khỏi, anh phải qua khỏi. Đây chỉ là một tai nạn nhỏ thôi.
Toby sẽ qua khỏi!
Chỉ duy nhất ý nghĩ ấy hiện hữu trong nàng.
Rồi cũng đến lúc bác sỹ giám đốc bệnh viện gặp Jill. "Thưa bà Temple, bà
là người gần gũi nhất nên theo tôi, cần biết chính xác nhất về tình trạng của
ông nhà. Ông bị xuất huyết não, và rất nặng. Dù xác suất có là bao nhiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.