mươi năm nay và chưa từng bó tay trước một tình huống nào xẩy ra trên
tàu, dù bất ngờ hoặc nghiêm trọng tới đâu, thì lần này, chẳng những tay
chịu bó mà cả đầu óc ông cũng dường như tê liệt, mụ mị, chẳng phán đoán
mà cũng chẳng giải thích được gì. Niềm an ủi duy nhất của ông là sau đó,
ngay cả cảnh sát Pháp, Mỹ, rồi cả Interpol, dư thừa điều kiện và thời gian
điều tra mà cuối cùng cũng đành gác vụ việc lại.
Báo chí cả thế giới được phen ầm ĩ, vì những người gây ra những chuyện lạ
lùng kia đều không những nổi tiếng về nhiều mặt mà lại nổi tiếng đã từ rất
lâu, và dư luận luôn khát khao biết về họ nhiều hơn. Song ầm ĩ thì cứ ầm ĩ
vậy thôi, tấm màn bí mật vẫn hoàn toàn che phủ.
Rồi Claude Dessard bỏ tàu Bretagne, bỏ chức quản lý, bỏ luôn cả nghề đi
biển, mở một quán rượu nhỏ ở tại Nice, một thành phố nghỉ mát nổi danh ở
miền Nam nước Pháp. Khách hàng của ông ngày càng đông, song không
phải vì rượu hay đồ ăn ngon, mà vì muốn được nghe tận tai do một người
được chứng kiến tận mắt kể về những sự kiện lạ lùng xẩy ra trên con tàu
Bretagne vào cái ngày cuối tháng Mười Một của năm 1969 ấy.
***
Sự việc, theo Dessard, bắt đầu từ khi lẵng hoa của Tổng thống Mỹ được
chuyển lên tàu, một giờ trước khi nhổ neo. Lẵng hồng trắng được một
người bận comple đen bước ra từ chiếc Limousine đen trao tới tay sĩ quan
trực ban tàu Bretagne, Alain Safford, rồi qua tay sĩ quan Janin trước khi tới
đúng địa chỉ. Sau đó, Janin báo cáo với Dessard: “Tôi nghĩ ngài cần phải
biết. Hoa của Tổng thống Mỹ gửi tặng quý bà Temple.”
Jill Temple! Dessard đã quá quen với các tên, và cả gương mặt bà ta, bởi
suốt năm qua, tên bà, hình bà đã liên tục xuất hiện trên trang nhất các nhật
báo hoặc trang bìa các tạp chí xuất bản tại các thủ đô lớn trên khắp thế giới.
Và trong một cuộc thăm dò gần đây bà đã đứng đầu danh sách những phụ
nữ được thế giới ngưỡng mộ. Rất nhiều cháu gái chào đời được mang tên
thánh Jill. Nghị lực, lòng quả cảm và cuộc chiến đấu vĩ đại mà bà, thoạt
tiên chiến thắng nhưng cuối cùng vẫn thất bại, đã khiến loài người nín thở
theo dõi. Đó quả là thiên chuyện tình có một không hai.
Vốn không ưa người Mỹ lắm nhưng với bà Jill Temple, Dessard tự cho