NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 7

phép mình xoá bỏ mối ác cảm kia, và thầm hứa sẽ cố gắng ở mức cao nhất
để bà phải nhớ mãi những ngày vượt Đại Tây Dương trên con tàu Bretagne
do ông điều hành này.
Gạt hình ảnh bà khách đặc biệt sang bên, Dessard cẩn thận xem xét thêm
lần nữa danh sách hành khách. Liên tục, ông bắt gặp những cái tên đặc Mỹ,
mà kèm theo đó là cái ghi chú viết bằng chữ Hoa – VIP, một cách gọi tắt
mà Dessard chẳng mấy ưa, bởi nó ám chỉ không mấy tế nhị rằng ta đây là
nhân vật quan trọng. Người Mỹ dường như ham thích cái sự khoe khoang
đó. Dessard dừng mắt ở cái tên bà vợ một nhà công nghiệp giàu có, chị đi
du lịch một mình; rồi ông sục tìm một cái tên khác và gật đầu với vẻ hài
lòng xen lẫn am hiểu khi thấy nó: Matt Ellis, ngôi sao bóng bầu dục, người
da đen. Ông còn bắt gặp cái tên của một thượng nghị sĩ Mỹ khá tiếng tăm
và tên một vũ nữ thoát y thường được báo chí nhắc kèm với nhau, nay thuê
hai buồng cạnh nhau trên tàu. Rồi Đavi Kenyon, rám nắng, đẹp trai, tiền
như núi, ít nói và oai vệ, khách cũ của Bretagne. Dessard đánh một ký hiệu
nhỏ sau cái tên kenyon để nhớ xếp ông ta ngồi ở bàn ăn cùng thuyền
trưởng. Còn nữa, đây là Clifton Lawrence, đặt vé vào phút cuối cùng. Xưa
thì chả nói, ngay lập tức Dessard sẽ xếp ông ta vào bàn thuyền trưởng, và
cả bàn ăn sẽ liên tục vang lên những trận cười bởi cái kho truyện vui của
ông ta. Clifton gắn đời mình vào sân khấu và từng có thời cùng lúc là đại lý
của vô số các ngôi sao. Tiếc thay, ánh hào quang đã tắt và nay, thay vì thuê
cả lô phòng dành cho bậc vua chúa như xưa kia, ông ta chỉ thuê một phòng
đơn, khoang dưới, tuy vẫn hạng nhất. Cư xử thế nào với ông ta là cả vấn đề
đây. Thôi, cứ đặt tạm sang bên đã. Còn ai VIP không nào?
Cũng còn đấy. Vài người dòng dõi hoàng tộc, một ca sĩ opera tiếng tăm,
một nhà văn từ chối nhận giải thưởng Nobel...
Có tiếng gõ cửa gấp gáp. Rồi lao động Antoine bước vào, vẻ e dè hiện lên
cả trên gương mặt lẫn trong giọng nói: “Thưa, ngài ra lệnh khoá cửa phòng
chiếu phim?”.
Dessard hơi nhíu mày không hiểu: “Tôi lại ra cái lệnh lạ thế ư?”.
Antoine ngơ ngác: “Còn ai dám nữa? Mấy phút trước, tôi đi xem xét lại
mọi việc lần cuối cùng thì thấy các cửa ra vào phòng chiếu đều khoá, song

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.