NGƯỜI LẠ TRONG GƯƠNG - Trang 90

“Dù là đã ký hợp đồng?”
“Hãy nghe, và hãy tin tôi, Sam! Tessie rất tôn trọng chữ ký của mình, nhất
là những khi cô ta tỉnh táo. Song khi buồn bực hoặc mất bình tĩnh thì chẳng
còn nhớ nổi điều gì”.
Sam dằn máy xuống. Kiếm lý do gì để gạt Dastin ra đây. Chẳng lẽ do anh ta
không chịu ngủ với Tessie, hoặc một lý do ngớ ngẩn khác tương tự? Anh
bảo cô thư ký Lucille gọi Ralph Dastin tới. Đó là người đàn ông đã ngoài
năm mươi, dễ gây thiện cảm. Gặp Sam, Dastin không để anh phải lúng túng
tìm câu mở chuyện, ông nói luôn. “Tôi cũng đang tìm gặp anh để thông báo
là tôi bỏ cuộc đây”.
“Nhưng lý do gì?” Sam hỏi như quát.
Dastin bình thản. “Diễn viên hốt bạc của chúng ta đang muốn có người gãi
ngứa”.
“Nghĩa là cô ta đã có sẵn người thay thế anh?” Sam há hốc mồm.
“Chết mẹ! Anh không hề ngó tới mục Linh tinh trên các báo ư?”
“Linh tinh thì ngó làm gì. Cô ấy kiếm được gã nào vây?”
“Làm gì có gã nào. Một ả. Một con mái trăm phần trăm”.
Sam lùi lại, giọng yếu hẳn đi. “Nói hết ra đi”.
“Barbara Carter, ả thiết kế phục trang cho Tessie. Tại cả miền Tây nước Mỹ
này, còn duy nhất anh là người không biết chuyện đó.”
Sam thở dài, thật dài. “Về chuyện đó, tôi xưa nay lại vẫn tin Tessie là đàng
hoàng cơ chứ”.
“Đàng hoàng? Cũng có thể, trừ khi cô ta đang đói”.
“Tôi đâu có thể cho một ả chỉ biết vẽ mẫu quần áo, lại còn mắc chứng đồng
dâm, làm chủ nhiệm một bộ phim chi phí tới bốn triệu đôla”.
“Đó là quyết định của anh, song hãy nhận ở tôi một lời khuyên không phải
trả tiền: đó là người duy nhất làm cho bộ phim này có thể bấm máy”.
Sam gọi lại cho Bary Herman, đại lý của Tessie. “Ralph Dastin sẽ không
làm chủ nhiệm phim nữa”.
“Vâng!” Anh ta chẳng có vẻ gì ngạc nhiên hoặc vui mừng. “Tessie hẳng sẽ
bằng lòng lắm”.
“Cô ta đã có ý mời ai thay chưa?” Sam như phải lấy tay đè cơn giận lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.