NGƯỜI LÍNH ĐƠN ĐỘC - Trang 107

Trần Dũng không nói gì, chỉ ra hiệu cho anh ta tắt thuốc lá. Đi được

mười lăm phút thì nghe tiếng voi rống.

Người nài nói:
- Chẳng lẽ lại là voi của mình?
- Có thể lắm. Đúng là hướng mà chúng ta dừng quân.
Họ đi hấp tấp hơn.
Một lát sau họ đã tới sát khu vực ém quân của mình nhưng chưa vào vội.

Trần Dũng đưa tay lên miệng giả tiếng cú mèo. Hắn nghe ngóng một lúc
vẫn không thấy có tiếng đáp lại. Hai người di chuyển thận trọng trong đêm.
Hắn lại giả tiếng cú mèo nhưng vẫn không có tiếng đáp lại.

Đột nhiên một loạt súng nổ. Đạn bay sàn sạt trong lá cây. Họ nằm rạp

xuống như con rắn mối.

Thêm một loạt đạn nữa từ phía trái bắn sang, lửa tóe sáng trong đêm tối.
- Bị phục kích rồi.
Hắn nói và ném cái ná mọi đi. Khẩu tiểu liên trên tay hắn sẵn sàng nhả

đạn. Người nài nói:

- Trời tối quá. Coi chừng lạc nhau.
Tiếng voi lại rống lên một cách thảm thiết, cái bóng đen lù lù của nó đã ở

ngay trước mặt, hình như nó đang lăn lộn, dày xéo cả một vùng cây cối
rộng lớn cách hai người không đầy hai mươi mét.

Không thấy tăm dạng con voi thứ hai đâu cả.
- Đầu hàng đi!
Tiếng gọi từ phía lùm cây trước mặt vang lên. Nhưng chiếc ná mọi trên

tay người nài đã bật lên một tiếng tách. Tiếp theo là một tiếng rú đau đớn.
Hai người lại thay đổi vị trí.

Tiếng súng rộ lên khắp nơi.
Một trái hỏa pháo được bắn lên không. Ánh sáng của nó xoi mói trong

ruột rừng.

- Tiến về bên phải đi, Trần Dũng bảo người nài, lão già đang núp sau xác

con voi, hình như lão đang bị thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.