NGƯỜI LÍNH ĐƠN ĐỘC - Trang 37

- Thực ra thì không có việc gì để làm ở đây cả. Ông ta chỉ đến cắt cỏ

quanh các gốc cây rồi về.

Thục ngồi xuống chiếc giường nhỏ còn hắn thì quét bụi trên bàn. Lát sau

hắn đi ra ngoài và trở vào với cái xẻng.

- Em ngồi đây nhé. Anh đi đào ít khoai.
- Em đi với.
Nàng vừa nói dứt câu đã chạy ra khỏi nhà. Hắn trao cây đèn bão cho

nàng. Thục rất ngạc nhiên khi thấy hắn làm việc thành thạo như một người
nông dân. Hắn nói:

- Trăng này là trăng mồng mười. Ba bốn bữa nữa là đem chuối đi bán

được rồi.

- Ai bán? Thục hỏi.
- Em bán được không?
Thục cười. Hắn đặt bó củi xuống cạnh các vồng khoai. Dưới ánh trăng

mờ giữa khoảng trời đất bao la nhấp nhô những tàng cây, hắn lom khom
đào bới như một kẻ đang tìm kho báu.

Vẩn Thạch nhóm lửa, quỳ xuống bên cạnh nàng. Ngọn lửa bốc lên sáng

rực lấp lánh trên những đám lá xung quanh, chập chờn trên mớ tóc rối và
long lanh trên những giọt mồ hôi đọng nơi trán hắn.

Chưa bao giờ nàng thấy hắn đẹp như thế. Lửa làm cho hắn sinh động

khác thường. Thục cúi sát xuống, dụi mặt mình vào đầu gối hắn. Rồi nàng
nằm xuống cỏ. Trong mùi cỏ dại, nàng nghe thấy cả mùi nồng nồng ngai
ngái của đất và từ thân thể hắn tỏa ra sự ấm áp hiền hòa mơn man đôi má
nàng. Thục mơ màng nhìn ánh lửa bập bùng trước mặt.

Nàng hỏi:
- Anh có muốn lấy em không?
Hắn vuốt tóc nàng, cười.
Nàng không hiểu hết ý nghĩa trong nụ cười đó nhưng nàng thấy yên tâm,

nàng vuốt ve lưng hắn, mắt nhắm lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.