NGƯỜI LÍNH ĐƠN ĐỘC - Trang 53

- Dạ không.
- Tên Khiêm biết không?
- Chắc ổng biết.
Chương ra hiệu dẫn can phạm ra. Khi cánh cửa phòng khép lại, chàng

hoàn toàn mệt mỏi. Chàng xếp hồ sơ lại và đi về.

Gió biển thổi mát rượi. Chàng thả dọc theo bãi cát phẳng.
Mặt biển xám và đục ngầu, chân trời lẩn trong khói sóng mờ mịt. Bãi

biển vắng người buồn như một vùng đất hoang. Chàng nghĩ rằng đây là lúc
chàng phải giành lại Thục. Đó không phải chỉ là một ước muốn mà còn là
nghĩa vụ của chàng. Chàng thấy rằng mình phải gặp lại Thục để thuyết
phục nàng trở về cuộc sống cũ.

Chương ghé vào quán ăn quen thuộc, ăn vội vàng cho xong rồi trở về

nhà. Chàng muốn giam mình trong căn phòng của mình để nghiền ngẫm dự
tính ấy.

°

- Mấy hôm nay anh có vẻ ưu tư quá. Người con gái con bà chủ nhà vừa

nói vừa mở cổng cho chàng vào. Chắc lại bị sấm sét ái tình ở đâu rồi.

Chương cười, lách mình qua cổng. Chàng hỏi:
- Cúc sắp thi rồi phải không?
- Còn mười ngày nữa thôi, em làm biếng quá đi.
- Cố gắng một tí.
Chương nói cho qua rồi đi lên phòng mình.
Buổi tối sau khi tắm rửa xong chàng hoàn toàn thấy thoải mái. Hoa cỏ ở

đâu không biết tỏa hương thơm dịu nhẹ. Chàng ngước nhìn mặt trăng bấy
giờ đã lên khỏi ngọn cây khuynh diệp. Chàng nghĩ nếu có Thục sống với
mình trong căn phòng này, cùng đứng với mình nơi lan can này thì mình sẽ
sung sướng biết chừng nào.

Chợt dưới sân có tiếng vọng lên:
- Anh Chương đó hả?
- Ừ. Tôi đang nghe cô hát đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.