NGƯỜI LÍNH ĐƠN ĐỘC - Trang 79

Điều bất ngờ là ông ta nói tiếng Pháp rất lưu loát với giọng đặc sệt Địa

Trung Hải. Gã người Ý giới thiệu lý lịch (chắc là giả) của lão già và không
quên tâng bốc tài bắn súng của Trần Dũng mặc dù anh ta chưa hề thấy
Dũng bắn súng lần nào. Và cuối cùng anh ta nói:

- Ông nên nhớ rằng ông bạn đây là một cựu sĩ quan.
Lão khỉ đột chỉ cười. Lão không niềm nở và cũng không lạnh nhạt. Lão

hỏi Trần Dũng bằng tiếng Việt, giọng miền Bắc:

- Chú biết tiếng Lào không?
- Dạ không.
Lão cười khẹc khẹc như tiếng khỉ kêu. Chỉ cười vậy thôi không hẳn thất

vọng, cũng không khó chịu. Dần dần Trần Dũng nhận thấy lão ta rất dễ
mến. Hắn hỏi:

- Bác đau sao thế?
- Tôi vừa trải qua một thời gian căng thẳng nên cần tĩnh dưỡng vài hôm.

Bây giờ chú có thể về. Một tuần nữa, ngày thứ tư, chín giờ sáng chú gặp tôi
ở đây, chúng ta đi Pleiku.

Dũng và người Ý nọ cáo từ ra về. Họ chia tay nhau khi xuống tới đường

cái.

Trần Dũng có hẹn với bà Monique vào buổi chiều. Hắn có nhiều thì giờ

rảnh. Hắn ghé nhà hàng Continental ăn trưa và quyết định đi xem phim để
giết thì giờ.

Hắn biết chắc giờ này Thục cũng đang có mặt ở Sài Gòn nhưng không rõ

ở đâu và hắn lấy làm lạ là tại sao trong suốt thời gian dài sống chung với
nhau hắn lại không nghĩ đến chuyện hỏi địa chỉ của nàng ở Sài Gòn. Tự
nhiên hắn không muốn đi xem phim nữa. Hắn đi lang thang trên phố và có
niềm tin tưởng buồn cười rằng mình sẽ gặp Thục ở đâu đó. Hắn len lỏi
trong chợ Bến Thành, trong các khu buôn bán đông đúc ở đường Nguyễn
Huệ, la cà các sạp báo. Khi đã mỏi chân hắn gọi xe trở về khách sạn.

Tắm rửa xong hắn xuống phố mua ít thuốc tây và đi lấy bộ đồ đặt may

hôm trước. Những thứ lặt vặt như bàn ủi, bàn chải răng, khăn mặt hắn đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.