NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 175

- Theo kiểu da đỏ ấy. Xiết hai cái gậy vào nhau.

Macx phá lên cười. “Không được đâu. Củi ướt quá”. Chú nhặt một

miếng cá chìa cho Rivd. “Này, ăn đi. Nếu như chậm, một chút xíu thì cũng
không đến nỗi tồi lắm đâu”.

Rivd cầm và ngồi xuống cạnh Macx. Gã bắt đầu ăn, rồi nhổ toẹt ra. “Tao

không thể ăn nổi”. Gã lặng thinh hồi lâu, tay ôm thu lu lấy người. “Mẹ cha
nó, ở đây rét quá!” Gã làu bàu, khẽ rùng mình.

Macx nhìn gã. Trời không lạnh đến thế. Trán Rivd lấm tấm mồ hôi, gã

bắt đầu run.

- Nằm xuống đi. – Chú nói. – Tôi sẽ lấy cỏ phủ lên cho anh. Thế là khỏi

rét.

Rivd nằm duỗi dài. Macx cúi xuống sờ trán hắn. Hắn hầm hập sốt. Chú

từ từ đứng thẳng dậy, đi cắt thêm ít cỏ nữa.

Đúng lúc quẫn bách này thì Rivd lại lên cơn sốt rét. Chú lưỡng lự lôi một

que diêm của mình từ cái gói vải sơn ra và nhóm lửa.

Rivd chốc chốc lại giật lên từng hồi dưới thảm cỏ và rên rỉ qua hàm răng

cắn chặt. Macx đưa mắt liếc nhìn trời. Đêm đã gần tàn. Bất giác chú thở
dài. Không biết bao lâu nữa thì lão coi ngục sẽ đến tóm được bọn chú.

Chú ngà ngà ngủ, người hơi lắc lư ở tư thế ngồi. Mơ màng, chú nghe

thấy có tiếng động lạ, và đột nhiên tỉnh hẳn.

Chú vồ lấy ngọn lao đâm cá, cúi thụp xuống. Tiếng động lại vang lên.

Không biết nó là cái gì đi nữa thì cũng đủ nhận thấy là nó rất to. Chú lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.