NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 418

và chẳng ai có thể khôn hơn ai được”.

Cô bật cười, đẩy ông về phía buồng tắm. “Thôi đi đi. Đi tắm đi. Anh đã

đủ những kích động thần kinh cho một ngày rồi đấy. Anh có mua được tờ
báo nào của Bôxtơn cho em không?”.

- Chúng ở trong cặp anh ấy.

Ông ngâm mình xuống bồn nước. Nước âm ấm, thư thái dễ chịu, ông dần

dần cảm thấy nhịp tim rạo rực đập mạnh đã giảm xuống tới gần mức bình
thường. Chậm rãi, cảm thấy vô cùng khoan khoái và khỏe khoắn, ông xát
sà phòng khắp người.

Ông vừa bước ra khỏi bồn tắm vừa thắt dải áo choàng lại. Raina không ở

trong phòng ngủ, ông bước sang phòng khách. Một cài gì hiện lên trong
dáng cô ngồi lặng bên bàn, đăm đăm nhìn tờ báo khiến người ông lạnh toát
đi vì sợ, “Raina”.

Cô quay lại phía ông, từ từ ngước lên. Chưa bao giờ trong đời mình, ông

chứng kiến một nỗi đau quằn quại, sâu đến nhói lòng như vậy. Dường như
mọi hy vọng làm lại cuộc đời của cô đã chết. “Giăcơ, em không thể có đứa
con được nữa”, cô thì thào, giọng không còn sinh khí.

Lời ông nghẹn lại ở trong họng “Tại sao?”

Mắt cô bắt đầu rưng rưng nước. “Em phải về nhà”. Cô thì thào.

- Tại sao thế? Ông kêu lên, lòng đau quặn.

Cô ra hiệu về phía tờ báo. Ông bước tới, ngó qua vai cô.

Một hàng tít lớn chạy hết ngang mặt trang báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.