NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 804

Cái biệt thự ấy chính là biệt thự tôi dùng làm văn phòng mười năm trước,

khi dựng Thằng phản bội. Không có gì thay đổi cả, trừ mấy cô thư ký. “Xin
chào ông, ông Cođơ ạ”, họ đồng thanh nói khi tôi bước vào.

Tôi chào lại, đi thẳng vào văn phòng của mình. Bơnơ đang hồi hộp bước

đi bước lại. Dan Piơx đang ngòi trên cái đivăng dài dưới cửa sổ. Tôi đưa
mắt nhìn loáng ông ta một cái, rồi lặng thinh bước vòng ra đằng sau bàn
của mình, ngồi xuống.

- Tôi đã mời Piơx đến để giúp tôi thuyết phục anh.- Bơnơ nói.- Anh

không thể làm một bộ phim tốn một đống tiền như vậy mà không có một
cái tên nào nổi tiếng đảm bảo cho nó cả.

- Nếu tôi dã làm chủ, ngay đến bảo tôi đi ỉa, Đan cũng không làm được

đâu.

- Hượm đã Giônơx.- Đan nói nhanh. – Tôi hiểu anh có cảm giác như thế

nào. Nhưng xin cứ tin ở tôi, tôi chỉ mong làm điều tốt cho anh thôi.

Tôi quay sang ông ta. “Giống như khi ông bán cổ phần của ông cho

Shefild mà không nói lời nào với tôi chứ gì?”

- Cổ phần là của tôi.- Đan nóng nẩy nói to. – Tôi chả phải hỏi han ai sất

cả. Hơn nữa, ma nào có thể gặp được nổi anh hả? Ai cũng biết là anh chẳng
coi cái hãng này ra cái chó gì, anh đang bán dần cổ phần của anh đi.

Tôi với lấy một điếu thuốc. Một hồi lâu sau, tôi gật đầu. “Ông nói đúng,

ông Đan ạ. Cổ phần là của ông; ông chả mang nợ gì với tôi. Ông đã làm
việc của ông, tôi đã trả đầy đủ tiền, đầy đủ. – ông còn năm năm nữa, theo
hợp đồng”. Tôi ngả người vào thành ghế, rít một hơi thuốc dài. “Tôi chỉ
nhầm có một việc. Trước khi, khi tôi gặp ông, ông là một đại lý giỏi. Đáng
nhẽ một mình tôi nên làm hết mọi việc thôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.