NGƯỜI LỮ HÀNH KỲ DỊ - Trang 802


*

* *

Lúc đó là mười một giờ trưa, giờ Caliphonia, ngày hôm sau. Tôi cho

chiếc xe mui trần của mình đỗ lại trước cửa khách sạn Hoa nhiệt đới ở
Palm Xpring. Tôi hỏi bàn quản lý, rồi bước xuôi con đường xuống biệt thự
số 5. Tôi gõ cửa. Không thấy có ai trả lời. Nhưng cửa không khóa, tôi bước
vào. “Cô Đentơn có nhà không nhỉ?”, tôi cao giọng gọi.

Không có ai đáp. Rồi tôi nhận ra tiếng nước chảy rào rào trong buồng

tắm hoa sen. Tôi đi ngang qua căn phòng, mở cửa buồng tắm. Người cô gái
hiện lên thành những đường mờ mờ trên nền tấm kính đục chắn quanh vòi
hoa sen. Cô đang hát khẽ, giọng trầm trầm.

Tôi quay ra khép cánh cửa buồng tắm ở đằng sau mình lại, ngồi xuống

cái ghế đẩu chờ. Tôi ngắm nhìn thân hình cô gái qua tấm kính đục, rồi
châm một điếu thuốc lá. Tôi không phải đợi lâu.

Cô gái tắt nước, khịt khịt mũi thấy mùi thuốc lá. Giọng cô, vọng qua tấm

kính, nghe rất bình thản. “Nếu ở ngoài đấy là một anh bồi phòng đang đợi,
anh ta nên đi ngay đi trước khi tôi ra. Nếu không tôi sẽ báo anh ta cho ban
quản lý biết đấy”.

Tôi lặng thinh không đáp.

Cô thò đâu ra, với tay lấy một cái khăn tắm. Tôi cúi người về phía trước,

đưa cái khăn vào tay cô. Qua tấm kính chắn, tôi có thể nhìn thấy cô ta quấn
cái khăn ấy quanh người, rồi tấm kính bị gạt sang một bên, cô đưa mắt nhìn
thẳng vào tôi. Cặp mắt xám sâu thăm thẳm, bình tĩnh. “Dám kéo chuông ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.