NGƯỜI QUẢNG ĐI ĂN MÌ QUẢNG - Trang 128

126

nguyễn nhật ánh

“đệ nhất danh ca” Út Trà Ôn hát bản này qua radô từ
hồi còn học tiểu học, nay bẵng đi mấy chục năm trời,
nghe lại giữa khung cảnh trữ tình mênh mông sông
nước, thấy bồi hồi tuyệt diệu làm sao. Không biết tại
trăng thanh gió mát, tại hơi men hay tại Út Trà Ôn ca
tiếp bản Ông lão chèo đò mà tôi cảm thấy chiếc chiếu
mình đang ngồi chợt bềnh bồng chếnh choáng.

Tôi không phải là người mê cải lương, nhưng vẫn

phân biệt được hay dở. Cho nên, khi máy cassette nhà
bên mở tuồng Áo Vũ Cơ Hàn thì tôi ngạc nhiên quá
cỡ. Cốt truyện không lấy gì làm hay nhưng có ít nhất
là bảy nhân vật, bảy giọng ca, lạ một điều, giọng nào
nghe cũng “quá đã”.

Cứ mỗi lần nghe một giọng mới, tôi quay sang ông

bạn “Ai ca vậy?” - “Minh Phụng đó”. - “Còn người
này?” - “Minh Vương” - “giọng cha này trong quá há.
Còn tay này?” - “Tay này là Dũng Thanh Lâm”. Một
lát tôi lại nhảy nhổm: “Ê, giọng nữ nào nghe véo von
quá vậy hả ông?” - “Mỹ Châu đó”. Tôi hỏi một hồi,
biết thêm Phượng Liên, Thanh Thanh Hoa và Hữu
Phước.

Bạn rủ tôi xuống quê chơi, chủ đích nhờ tôi tham

mưu về chuyện xây hồ chứa nước và hệ thống lọc
phèn, rốt cuộc cả buổi tối hai anh em chỉ bàn “chuyên
đề” nghệ sĩ cải lương.

“Chuyên đề” một hồi, tôi bỗng ngạc nhiên “Sao hồi

đó nhiều giọng ca hay quá vậy? Bộ bao nhiêu danh ca
tập trung hết vô tuồng này sao?”. Bạn tôi cười hề hề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.