NGƯỜI QUẢNG ĐI ĂN MÌ QUẢNG - Trang 142

140

nguyễn nhật ánh

cái thú đọc quảng cáo

c

hị ít khi bước ra khỏi nhà. Chiều chiều

chị chỉ ra ngồi chơi ở chiếc bàn kê trước quán ăn nhỏ
trong hẻm. Chị ngồi đó, phụ thằng con coi xe cho quán
mỗi khi thằng nhóc có việc chạy đi đâu đó. Rảnh rỗi,
chị mượn xấp báo trong quán, ngồi đọc để giết thì giờ.

Hổm rày trời mưa, tôi định mua cái mái che, che

trước hiên nhà. Điện thoại tới chỗ bán hỏi, người ta
cho giá một triệu rưỡi, bảo nếu đồng ý thì chiều chở
tới. Tôi khoe chị, chị gạt ngang: “Tụi nó ba xạo đó.
Cái mái che có tám trăm ngàn hà!”. Tôi ngạc nhiên:
“Sao chị biết? Bộ chị có người quen sản xuất mái che
hả?”. Chị chỉ vô tờ báo trên tay: “Tui đọc trong này
nè. Người ta quảng cáo hà rầm”. Nhờ chị, bữa đó tôi
mua cái mái che rẻ được phân nửa tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.