NGƯỜI QUẢNG ĐI ĂN MÌ QUẢNG - Trang 8

6

Đọc tạp văn Nguyễn Nhật Ánh, thấy anh vẫn phát huy

chất humour, dí dỏm sở trường trong văn tự sự của mình.
Khi anh bàn đến chuyện thu nhỏ các đồ vật nhân nói về
sân khấu nhỏ, khi anh cắt nghĩa hiện tượng bắt chước
thần tượng, hay khi anh luận bàn chuyện hàng giả, chuyện
tấm lịch - để mượn ngôn ngữ quảng cáo trên truyền hình,
người đọc bao giờ cũng muốn đặt cuối các đoạn văn của
anh một chữ Konica – mỉm cười. Thơ và văn xuôi Nguyễn
Nhật Ánh vốn không quen đụng chạm những vấn đề thời
sự – xã hội trực tiếp. Thành ra thể loại tạp văn này hình
như đã được chọn để gửi gắm con người xã hội của anh.
Nhưng mà ngòi bút Nguyễn Nhật Ánh bản chất là ôn nhu,
nên giọng văn anh lúc nào cũng từ tốn, thanh thỏa, không
bao giờ lên giọng dạy đời, dù là nói những chuyện bức
xúc, như nỗi khổ của người chị luống tuổi còn độc thân
khi làm thủ tục sang tên nhà hay nỗi khó của một làng
quê đi quyên tiền để sửa chữa một đoạn đường lầy lội.

Trong tập sách này, giữa chợ và siêu thị, giữa sách in và

e-book, giữa quạt Ba Tiêu và quạt Cophaco, giữa thư pháp
chữ Hán và thư pháp chữ Việt, giữa cái phong linh ngày
trước và cái phong linh bây giờ, Nguyễn Nhật Ánh không
giấu giếm sự thiên vị của mình đối với cái thứ nhất. Cũng
dễ hiểu thôi, cái lý trí phân tích ở đây được nâng đỡ bởi lý
lẽ của hoài niệm. Nhưng hoài niệm không phải là hoài cổ;
còn người dẫn dắt và bình luận sự kiện ở đây vẫn không
hề đánh mất dáng dấp hiện đại của mình. Chất hiện đại
của ngòi bút Nguyễn Nhật Ánh bộc lộ rõ qua những bài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.