mình vực dậy và tìm ra một cách thức làm nghề mới. Mất đi sự tôn trọng của
các đồng nghiệp, lẽ ra anh đã bỏ việc, vì đó là giải pháp hợp lý duy nhất. Tuy
nhiên, anh không chấp nhận một sự kết án khi không được kháng cáo. Nếu từ
bỏ chiếc phù hiệu cảnh sát của mình, chắc anh sẽ rơi xuống vực thảm. Nhờ
bám trụ với nghề, anh đã ngăn được cú rơi.
Mặc cho cái giá mà Berish phải trả mỗi ngày, những cử chỉ thiếu tôn trọng
và những cái nhìn ác ý cho anh một cái cớ để tiếp tục đấu tranh.
Cuộc chiến đấu bắt đầu khi anh mua cuốn sách nhân học đầu tiên. Vốn
luôn thiên về hành động, anh đã quyết định khai thác phần con người đã bị
che lấp trong một thời gian dài của mình, và dùng nó để thay thế cho khẩu
súng.
Cái đầu đã trở thành vũ khí của Berish.
Anh đã dành toàn tâm toàn ý cho việc nghiên cứu môn nhân học. Chuyện
này khởi đầu chỉ đơn thuần vì tò mò, nhưng anh mau chóng nhìn thấy được
tiềm năng của nó, cũng như cách thức áp dụng những kiến thức của nó trong
công việc hàng ngày.
Nhân học đã mở ra cho Berish những chân trời mới, cho phép anh hiểu
bản thân và người khác tốt hơn.
Trong đơn vị, mọi người xem Berish như thằng hâm. Anh dùng giờ làm
việc để thu mình trong văn phòng ngồi học. Xét cho cùng, anh cũng chẳng có
việc gì khác để làm. Các thượng cấp không giao việc cho anh nữa, đồng
nghiệp cũng từ chối cộng tác với anh.
Bọn họ đã hi vọng anh bỏ việc.
Anh phải lấp đầy các khoảng trống trong ngày, và sách giáo trình là một
giải pháp kỳ diệu. Lúc đầu, anh tưởng chúng được viết bằng một thứ ngôn
ngữ không thể hiểu được, đã hơn một lần anh định ném chúng vào tường.
Nhưng dần dà, ý nghĩa của các câu chữ bắt đầu hiện lên qua từng trang sách,
tựa như tàn tích của một nền văn minh đã mất nay lại trồi lên từ trong lòng
đại dương.
Các đồng nghiệp nghi hoặc nhìn Berish khi anh khuân những thùng to
đựng đầy sách vào văn phòng. Họ không hiểu anh đang bày trò gì. Thật ra,
chính bản thân Berish còn không biết tất cả những thứ này sẽ dẫn mình đến