đâu. Nhưng anh tin sớm muộn rồi mình sẽ tìm thấy câu trả lời.
Và nó đã đến vài năm sau đó, khi anh thẩm vấn một nghi can. Thay vì
mớm hoặc ép cung, anh đặt mình ngang hàng với đối tượng và biến cuộc
thẩm tra thành buổi tán gẫu. Bí mật thành công của anh nằm ở một quan sát
đơn giản.
Nhiều người không thích nói, nhưng chắc chắn họ thích được lắng nghe.
Đối với một số người, chuyện này giống như một nghịch dụ. Những người
nắm bắt được sự khác biệt không nhiều. Berish nằm trong số đó, và kể từ lúc
ấy anh không dừng lại nữa. Tiếng tăm về biệt tài của anh không thể xóa đi sự
tẩy chay của mọi người, nhưng họ coi anh như một vũ khí bí mật, một giải
pháp tối thượng cho các trường hợp không còn hi vọng. Khi không thể làm
khác đi, họ sẽ mời anh đến.
Thế là Berish đã có một vị thế riêng so với các đồng nghiệp, đồng thời vẫn
làm kẻ vô hình.
Mila Vasquez gây nguy hiểm cho trạng thái cân bằng mong manh mà anh
đã nhọc nhằn tạo dựng qua nhiều năm. Cho dù cô không nói gì thêm, anh vẫn
có cảm giác còn nhiều vụ án khác ngoài vụ André García.
Những kẻ mất tích quay về để giết chóc.
Dạo gần đây, Berish nhận thấy một sự căng thẳng nhất định trong sở cảnh
sát. Tất nhiên không ai nói chuyện với anh, nhưng anh dám chắc có điều gì
đó đang diễn ra. Nếu Mila chỉ nói cho Berish các dấu tay của André García
đã được tìm thấy tại hiện trường vụ sát hại một gã buôn ma túy, sự lo ngại
của anh sẽ chỉ có chừng mực.
Nhưng cô đã nhắc đến cái tên Kairus. Và điều đó khiến anh sợ.
Lúc ở tiệm ăn Tàu, anh đã cố che giấu sự ngạc nhiên của mình và khẳng
định với Mila đây là lần đầu tiên anh nghe thấy biệt danh đó. Nhưng không
phải vậy.
Cô ấy đã hiểu, Berish tự lập lại trong đầu. Cô ấy biết mình đã nói dối.
Thường thì trong những cuộc điều tra nhạy cảm, người ta tránh lan truyền
một số chi tiết quan trọng nhầm lột mặt nạ những tay dựng chuyện hoặc xác
định tính chuẩn xác của một lời chứng. Việc không thông báo rộng rãi cái tên
Kairus đã được áp dụng vì các nguyên nhân nghiêm trọng hơn nhiều. Chỉ có