NGƯỜI RU NGỦ - Trang 201

39

Khách sạn Ambrus chẳng có gì đáng nhớ.
Đó là một hình hộp dẹp nằm kẹt giữa một loạt các tòa nhà đồng dạng.
Mặt tiền khách sạn sáu tầng lầu không khác gì những tòa nhà kia. Hai

mươi bốn cửa sổ của nó nhất loạt trông ra một cây cầu đường sắt mà cứ mỗi
ba phút lại có một đoàn tàu chạy qua. Trên mái khách sạn có dựng một bảng
hiệu bằng đèn tuýp, nhưng chưa được bật vì đang là buổi chiều.

Ở bên ngoài khách sạn, một vụ ùn tắc đang diễn ra. Tiếng còi xe hòa lẫn

với tiếng nhạc sàn của một chiếc radio gắn trên xe. Những người đi làm trong
khu trung tâm phải băng qua khu vực này của thành phố để đến được tuyến
đường vành đai dẫn về các khu ngoại ô trung lưu. Nhưng nhiều người trong
số họ, đặc biệt là các nhân viên nam, vẫn nán lại nơi đây trong vài giờ. Khu
vực này đầy rẫy các quán bar trá hình, những câu lạc bộ thoát y và các cửa
tiệm bán đồ chơi tình dục. Chúng tạo nên một thứ cám dỗ không thể cưỡng
nổi với những người đàn ông muốn tìm kiếm khoái lạc. Nhiều phụ nữ trang
điểm đậm đang tụ tập quanh lối ra của trạm xe điện ngầm.

Chức năng của khách sạn Ambrus đối với công việc làm ăn trong khu vực

đã khá rõ ràng.

Mila và Berish băng qua cửa xoay và bước vào một tiền sảnh bụi bặm.

Cây cầu đường sắt ngăn không cho ánh nắng ban ngày lọt vào, còn những
ngọn đèn vàng vọt trên tường không đủ mạnh để đưa nơi này ra khỏi bóng
tối. Mùi thuốc lá thấm đẫm trong không khí.

Họ vẫn có thể nghe thấy tiếng xe cộ lưu thông, nhưng âm thanh đã được

cản bớt. Tiếng nhạc xa xôi vang lên trong gian phòng. Berish nhận ra đó là
một đĩa hát cũ của Édith Piaf - chút không khí lãng mạn để chào đón những
kẻ cố ý sa chân vào chốn địa ngục vô tình này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.