NGƯỜI RU NGỦ - Trang 235

46

Lần đầu tiên Alice hỏi về bố là khi con bé được chừng bốn tuổi.
Tuy nhiên, thắc mắc của con bé đã xuất hiện trong đầu nó được một thời

gian. Như thường thấy ở bọn trẻ con, câu hỏi đó mang những hình thức khác
- bằng cử chỉ, hoặc lời nói.

Đùng một cái Alice vẽ hình gia đình mình gồm một người mà con bé chưa

bao giờ được nghe nhắc đến. Không thể xác định được con bé ý thức được
mình còn có một đấng sinh thành nữa từ khi nào. Nhưng chắc chắn chuyện
đó xảy ra khi con bé so sánh mình với những đứa bạn cùng tuổi, hoặc khi
nghe bà Inès kể về chồng mình, tức ông ngoại của nó. Dẫu sao thì, câu hỏi
đầu tiên của con bé về bố là một dạng thoả hiệp.

- Bố con bao nhiêu tuổi ạ?
Đó là một cách để nói tránh đi mà không đánh mất mục tiêu chính.
Một thời gian sau, Alice quay lại chủ đề đó, lần này là chiều cao của bố.

Như thể thông tin quý báu đó có thể thay đổi số phận của nó vậy. Kể từ đó,
các câu hỏi cứ nối tiếp nhau. Màu mắt, cỡ giày, món ăn yêu thích của bố.

Từng chút một, Alice cố gắng xây dựng lại hình ảnh người bố của mình.
Đó là một việc đòi hỏi nhiều công sức, đặc biệt là đối với một đứa trẻ.

Mila hiểu rõ điều ấy. Bà Inès đã bóng gió đề cập đến một cuộc gặp giữa hai
bố con, nhưng Mila cứ trì hoãn.

Cô muốn đợi một thời điểm thích hợp, mặc dù cô không biết thời điểm đó

là khi nào. Khi nghe mẹ mình lại nhắc đến chuyện ấy đêm hôm qua, Mila đã
đồng ý ngay không do dự, như thể hai mẹ con chưa từng bàn cãi chuyện đó
với nhau bao giờ. Sau tất cả những chuyện cô đã làm - đêm hôm xông vào
nhà làm mọi người hoảng vía - Mila cảm thấy mình mắc nợ Alice. Cô không
nghĩ mình là một người mẹ tốt, nhưng cô không thể ngăn cản việc con gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.