NGƯỜI RU NGỦ - Trang 236

mình được cảm thấy là một người con ngoan.

Mà những đứa con ngoan thì phải đi thăm bố.
Ngoài ra, những sự việc trong tuần đã đưa Mila trở lại với thời kỳ xảy ra

vụ “Kẻ nhắc tuồng”. Ước mong của Alice không còn bất khả thi nữa. Có lẽ
định mệnh đã muốn cô đối diện với quá khứ. Hoặc cũng có thể Alice đã cho
Mila thấy cô không thể lờ đi sự việc tồi tệ đã xảy ra.

Bởi lẽ, nếu không có sự việc đó, con bé đã không được sinh ra.

Con đường uốn lượn quanh quả đồi và được ôm ấp bởi những nhánh cây.
Alice nhìn qua cửa xe. Trong một thoáng, Mila ngỡ như nhìn thấy hình

ảnh của chính mình hồi bé trong kính chiếu hậu. Cô cũng thích chộp bắt
những khoảng khắc trong khi di chuyển với tốc độ nhanh. Những hình ảnh
lướt qua trước mắt mà cô chỉ tóm được một phần nhỏ. Một ngôi nhà, một cái
cây, một người phụ nữ đang phơi quần áo.

Hai mẹ con không nói chuyện nhiều kể từ lúc bắt đầu đi. Mila đã lấy cái

ghế an toàn trẻ em ở trong cốp xe ra đặt vào băng ghế sau, để bà ngoại cho
Alice ngồi vào, không quên bảo đảm con bé được thắt dây an toàn và mang
theo con búp bê ưa thích.

Bà Inès đã mặc cho Alice một chiếc váy hai dây bằng vải bông màu hồng.

Con bé đi giày và kẹp tóc cùng màu trắng.

Sau khi đi được vài cây số, Mila đã hỏi Alice xem con bé có bị nóng hay

muốn nghe radio không, nhưng Alice lắc đầu, tay ôm con búp bê tóc hung
vào lòng chặt hơn.

- Con biết mẹ con mình đang đi đâu đúng không?
- Bà nói rồi ạ.
- Con có vui không?
- Con không biết.
Alice đã dập tắt mọi ý định tiếp tục cuộc đối thoại của Mila. Một bà mẹ

khác sẽ tìm hiểu cặn kẽ ý nghĩa sự do dự của con bé. Một bà mẹ khác có thể
sẽ đề nghị quay về. Nhưng Mila không phải là một người mẹ thật sự của
Alice, bà Inès mẹ cô đã thay thế cô trong vai trò này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.