NGƯỜI RU NGỦ - Trang 296

Và nhào nặn họ thành một gia đình.
Gã quả là một nghệ nhân, gã đã dự kiến mọi chuyện. Họ đã hoàn thành kế

hoạch của gã, và Alice ra đời. Mila sống xa con để bảo vệ cô bé, vì cô không
muốn biết liệu có phải Kẻ nhắc tuồng cũng đã gieo mầm hắc ám vào con gái
mình hay không.

Giả thuyết về cái ác cũng đúng với cô. Nhất là với cô.
Con sư tử mẹ giết lũ ngựa vằn non để nuôi đàn con là tốt hay xấu? Cái

chết của những đứa trẻ vô tội mà nhờ đó Alice được ra đời là một sự việc tích
cực hay tiêu cực?

Bởi lẽ nếu Mila chấp nhận làm mẹ sống bên cạnh con gái, chăm sóc cho

con bé, tạo dựng một gia đình bình thường có lẽ cô cũng sẽ phải thừa nhận
điều ác đã xảy ra là cái giá phải trả cho hạnh phúc của cô.

May thay, Mila không thể hạnh phúc. Sự bất lực của cô trong việc thấu

cảm người khác ngăn không cho cô biết điều mình đánh mất. Nhưng Alice có
quyền được sống hạnh phúc. Con bé chẳng có tội tình gì. Cho dù trước buổi
chiều hôm nay, trước tuần lễ vừa qua, Mila đã không hiểu điều đó. Giờ đây,
cô vội và đến gặp con để tìm cách sửa chữa.

Đêm nay, hình ảnh con gái trên màn hình máy tính là không đủ đối với cô.

Ánh đèn trong nhà vẫn còn bật sáng. Mila chạy trên lối đi và lấy chiếc

chìa khóa dưới chậu thu hải đường để vào nhà. Trong nhà phảng phất mùi
bánh quy. Mẹ cô từ nhà bếp bước ra, với chiếc tạp dề khoác trên người và
những ngón tay dính đầy bột.

- Mẹ không nghĩ con đến đấy, Mila. - Bà nói với vẻ mặt ngờ vực.
- Con sẽ không ở lại lâu.
- Có sao đâu mà! Mẹ làm bánh quy sô-cô-la vì ngày mai Alice có một buổi

dã ngoại với trường. Con bé sẽ phải dậy sớm.

- Vậy là con bé đi ngủ rồi.
- Có chuyện gì vậy? - Bà Inès hỏi lại khi nhận thấy vẻ thất vọng trên

khuôn mặt Mila.

- Chuyện của Alice ấy mà… Con sợ đó là một dạng tự kỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.