NGƯỜI RU NGỦ - Trang 298

ngoại lệ.

Mila không nói gì.
- Mẹ kể chuyện này với con, vì con cũng sẽ gặp tình huống tương tự. Một

ngày nào đó Alice sẽ làm con bất ngờ với một câu nói, hoặc một cử chỉ nào
đó. Và con sẽ lấy con bé lại, không bao giờ rời xa nó nữa. Cho đến lúc đó, mẹ
sẽ trông Alice ở đây. Coi như con cho mẹ mượn con gái.

Hai mẹ con nhìn nhau. Mila muốn cảm ơn mẹ về câu chuyện và những lời

an ủi, nhưng cô không cần phải nói ra, vì bà Inès đã hiểu rồi,

- Có một anh này. - Cô thốt lên mà không kịp suy nghĩ. - Con biết anh ấy

chưa lâu, nhưng…

- Nhưng cậu ta đã khiến con suy nghĩ.
- Anh ấy tên là Simon, cùng ngành cảnh sát. Con không biết, nhúng con

nghĩ có lẽ đây là lần đầu tiên sau một khoảng thời gian rất lâu con mới thấy
gần gũi đến thể với một người. Rõ ràng là do bọn con hợp tác cùng nhau.
Con nghĩ con tin anh ấy. - Cô ngừng lời rồi nói tiếp. - Con chưa bao giờ tin
bất kỳ ai.

- Thế thì tốt cho con. Và chắc chắn là cho cả Alice nữa.
Mila gật đầu thừa nhận.
- Con sẽ đi xem con bé.

Căn phòng nhỏ của Alice nằm ở cuối hành lang, nơi đang chìm trong ánh

sáng mờ tối màu hổ phách. Mila tưởng con gái đang ngủ, nhưng khi còn cách
cửa phòng một mét, cô khựng lại vì nhận ra giọng con bé.

Cô nhìn thấy con gái qua tấm gương gắn trên tủ áo. Con bé ngồi trên

giường và đang trò chuyện với con búp bê tóc hung của mình.

- Alice cũng yêu Miss lắm. - Alice nói. - Rồi Miss sẽ thấy, chúng ta sẽ

luôn bên nhau.

Mila định đi vào phòng, nhưng rồi đổi ý.
Bọn trẻ con chơi một mình cũng giống như những người mộng du, không

nên đánh thức dậy. Việc quay lại với thực tại có thể gây tổn thương, lá bùa
ngây thơ của chúng có nguy cơ bị phá hủy vĩnh viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.