NGƯỜI RU NGỦ - Trang 321

chuyện này liên quan tới con gái Mila. Có thể một điều gì đó nung nấu trong
lòng con bé từ lâu đã bung ra đêm qua. Berish hồi tưởng lại những lời nói của
mẹ Michael Ivanovic: “Khi có nguy cơ bị mất một thứ, người ta không dễ
đầu hàng. Nhưng đối diện với nguy cơ mất tất cả, anh nhận ra mình thực sự
chẳng có gì để mất”.

Sự khác biệt giữa “một thứ” và “tất cả” là điều mà Kairus có thể đã khai

thác, Berish thầm nghĩ.

- Tôi tin Mila muốn tận mắt nhìn thấy thứ năm ở trong bóng tối. - Steph

khẳng định. - Nhưng trong đó chỉ có bóng tối mà thôi.

Berish cảm thấy cần phải ra quyết định. Không còn thời gian để phí phạm

nữa.

- Tôi biết Kairus là ai.
Steph không nói nên lời. Ông tái mặt.
- Lúc này tôi không thể cho ông biết nhiều hơn. - Berish nói tiếp. - Nhưng

ông phải giúp tôi ra khỏi đây.

Steph ngẫm nghĩ một lúc, rồi đáp:
- Đồng ý.

Đại úy Steph ra khỏi phòng và quay lại vài phút sau đó cùng với phù hiệu

của Berish cùng một cặp còng. Anh đã không yêu cầu vũ khí trong một cuộc
săn người, việc kẻ đào tẩu có vũ trang là một khác biệt rõ rệt, và anh không
có ý định cho các đồng nghiệp thêm một lí do để bắn mình.

- Cậu định làm gì với cái phù hiệu?
- Tôi cần nó để vào một nơi.
Đại úy Stephanopoulos còng tay Berish, rồi giữ tay anh cùng đi ra hành

lang.

Các cảnh sát canh gác trước cửa phòng nhìn họ kinh ngạc. Steph mặc kệ.

Thậm chí ông còn ra lệnh cho một người trong bọn họ hộ tống nghi phạm đi
vệ sinh. Vì từ lúc vào buồng thẩm vấn, Berish chưa yêu cầu điều đó nên nó
có thể chấp nhận được.

Họ đi qua lành lang, vừa đi vừa nhìn quanh với hi vọng không trông thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.