NGƯỜI RU NGỦ - Trang 360

cái một. Khi anh đến căn phòng cuối cùng, anh nhận ra nó là phòng ngủ của
chủ nhà.

Anh cúi xuống để quan sát dáng người Sylvia đang say ngủ. Anh đã nghĩ

đến một cách để vô hiệu hóa cô ta.

Nhưng chiếc giường trống không.

Berish ngẫm nghĩ. Cô ta ở đâu? Có thể là bất cứ chỗ nào. Anh tin ngôi nhà

chưa tiết lộ hết mọi bí mật với mình.

Anh lui ra hành lang, định bụng tiếp tục tìm kiếm ở tầng dưới. Nhưng bản

năng nghề nghiệp đã mách bảo anh không được bỏ qua bất cứ điều gì.

Khi quay người để xuống cầu thang, lưng hướng về phía ô cửa sổ duy

nhất, Berish nhác thấy một cái bóng đang đu đưa trên bức tường đối diện
mình. Giống như một con lắc.

Phía trên đầu mình, anh nhận ra một sợi dây thừng mảnh được gắn với

trần nhà.

Berish thò tay nắm sợi dây kéo xuống. Cánh cửa sập trượt theo bản lề và

một chiếc thang trải ra trước mắt anh. Như một cái lưỡi thè ra từ miệng một
tên khổng lồ. Lối tiếp cận thế giới song song.

Berish trèo lên gác mái.

Anh thò đầu lên và ngửi thấy trong không khí bụi bặm một mùi nến tắt.

Một ô cửa con trên mái hắt xuống thứ ánh sáng lạnh lẽo, tạo thành một cái
giếng màu trắng ở giữa phòng.

Xung quanh anh, trên tường, có hàng trăm tấm ảnh.
Hiệu ứng của chúng cũng tương tự như trong Sảnh Đợi. Nhưng những

khuôn mặt đang quan sát anh từ trên tường thuộc về những người biến mất
khỏi căn phòng số 317 khách sạn Ambrus.

Những người sống không biết họ còn sống. Và người đã chết không thể

chết đi.

Họ nom buồn bã như những bóng ma già cỗi. Mệt mỏi như thể có quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.