NGƯỜI RU NGỦ - Trang 375

Ngày 22 tháng Mười.

Mẹ con bé sắp về nhà.
Để chào mừng mẹ, bà ngoại đã mặc cho nó cái váy đẹp nhất, được may

bằng nhung xanh, và cho nó đi đôi giày bóng lộn. Alice không thích cái váy.
Khi ngồi váy bị co lên tận bụng, làm nó cứ phải luôn tay kéo xuống. Với lại,
khi mặc cái váy đó, nó chẳng thể chơi đùa gì được, vì cứ mỗi ba mươi giây là
bà ngoại Inès lại nhắc nó không được làm bẩn váy.

Cái váy đó là một cục nam châm hút toàn những lời trách mắng.
Ngoại đã nói với con bé hôm đó là một ngày trọng đại, vì mẹ nó đã trải

qua một giai đoạn rất là khó khăn, và mẹ cần được ủng hộ. Alice đã đồng ý
tham gia vì không hình dung ra chuyện này sẽ dẫn tới nhiều thay đổi rõ rệt
không ai nói với nó, không ai tham khảo ý kiến nó về những thay đổi đó. Bà
chỉ chuẩn bị cho nó một chiếc va-li nhỏ, và giải thích rằng nó sẽ dọn về ở với
mẹ, vì mẹ muốn dành thời gian bên nó.

Nhưng tạm thời nó chỉ có thể đem theo ba món đồ chơi. Sự lựa chọn quả

là khó khăn, vì con búp bê tóc hung mà nó thích nhất nghiễm nhiên lọt vào
nhóm này, hai vị trí còn lại nó phải lựa chọn giữa tất cả các búp bê khác, chưa
kể thú nhồi bông. Mà nó thì không muốn mắc lỗi với ai hết.

Làm thế nào chúng có thể ngủ khi không có nó trong căn phòng ở nhà bà

ngoại đây? Bản thân nó có cảm thấy cô độc vì thiếu bạn không?

Thật may mắn là nó có Hitch. Bác cảnh sát tên Simon đã không đòi lại bạn

chó, mặc dù bác ấy đã không đi đến chỗ mà người ta cấm chó, như bác ấy đã
nói. Bác Simon đến thăm Hitch mỗi ngày để cả hai đi đạo công viên với
nhau. Alice biết là sớm muộn gì người bạn mới của mình cũng sẽ quay về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.