NGƯỜI RU NGỦ - Trang 91

17

Màn sương mỏng lạnh lẽo trùm kín mặt đường như một dòng sông ma

quái.

Vào tầm nửa đêm, Mila đi lấy xe hơi của mình ở bãi đậu xe phía ngoài trụ

sở. Cô phát hiện ra hai lốp xe bị xịt. Điều này khiến cô lo lắng. Trong đầu cô,
sự bất ngờ chuyển thành mối nguy hiểm. Có lẽ kẻ nào đó đã xì lốp xe để tạo
cơ hội tấn công cô trên phố. Nhưng Mila gạt đi sự hoang tưởng của mình: nó
là hiệu ứng phụ của vụ án mà cô đang phụ trách. Chắc đây chỉ là tác phẩm
của một tên du đãng nào đó muốn trả đũa cảnh sát. Một vụ việc tương tự đã
từng xảy ra vào tháng trước.

Mila bèn đi về phía trạm xe điện ngầm gần nhất.
Đường phố vắng tanh, đế giày Mila kêu kin kít trên mặt đường ẩm ướt,

những bước chân của cô vang vọng giữa các toà nhà. Ở lối vào trạm tàu điện
ngầm, luồng gió do chuyến tàu đang lao đến thổi thốc vào người Mila. Cô
chạy vội xuống các bậc thang với hi vọng bắt kịp nó. Cô đút vé để mở cửa
kiểm soát, nhưng chiếc vé bị đẩy ra. Thử thêm lần nữa vẫn vô hiệu. Nghe
thấy tiếng đoàn tàu chạy đi, Mila bỏ cuộc và tiến lại chỗ máy bán vé để mua
một chiếc vé mới.

- Xin rủ lòng thương.
Mila quay ngoắt lại. Một thanh niên mặc chiếc áo thun nỉ có nón đang chìa

tay xin tiền. Bản năng xui cô đấm cậu ta một cú. Nhưng cô chỉ đưa cậu ta
toàn bộ chỗ tiền thừa mà chiếc máy vừa nhả ra, rồi nhìn cậu ta bỏ đi với vẻ
hài lòng.

Rốt cuộc Mila cũng qua được cửa soát vé và đặt chân lên cầu thang cuốn.

Nó vận hành tự động ngay khi có người bước lên. Cô xuống bến đúng lúc
một chuyến tàu chạy theo chiều ngược lại nhả ra một nhóm hành khách. Vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.