NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 114

"Không được! Không cho phép cậu!"
Tôi mơ màng nhìn thấy bóng hai tên con trai. đã ngàn lần bảo mình đứng
dậy, nhưng tôi lại bị đánh lần nữa, lại ngất đi.
Hạ Ngân Hách, mỗi lúc cần đến, cậu lại không xuất hiện. Bọn này rốt cuộc
là ai?
"Cậu tỉnh rồi à?"
"Ừ..."
Sau gáy tôi đau buốt, đầu ù ù. Khi tôi mở mắt ra, thứ đầu tiên tôi nhìn thấy
là cái tên giống cá voi đó. Cái tên mà tôi va phải ở căng tin sao lại đứng
trước mặt tôi?
"Gì thế."
"Xin lỗi."
"Thế này là sao?"
Tôi muốn đứng dậy, nhưng tay chân đều bị trói lại. Tôi nhìn xung quanh,
đây là nhà kho đựng dụng cụ thể dục. Trong nhà kho, tôi bị trói thành thế
này, truớc mặt tôi là hắn. Lẽ nào, tôi bây giờ là bị bắt cóc?
"Này, cậu còn không mau cởi trói?"
"Xin lỗi, việc này... Không ngờ... lại trở nên thế này."
"Cái gì? Rốt cuộc cậu đang nói gì! Lập tức cởi trói cho tôi! Nếu bây giờ cởi
trói cho tôi, tôi sẽ chừa cho cậu một con đường sống."
"Tớ, tớ... không, không thể... cởi trói..." Thật hoang đường! "Cậu không có
tay à? Mười ngón tay của cậu để làm gì hả? Cậu nhìn gì hả? Còn không
mau cởi trói cho tôi? Chuyện bị đánh ngất đi đủ làm tôi tức điên lên. Cho
nên, cậu đừng quá tuyệt tình. Cởi trói ngay cho tôi thì sẽ tốt cho cậu, nếu
không tôi sẽ rất chán ghét cậu!"
"Ghét... ghét tớ?..."
Bị câu nói này hù doạ, hắn luống cuống, muốn mở dây trói cho tôi.
Hai chữ "chán ghét" từ miệng tôi thốt ra đáng sợ vậy sao?
Cái tên giống cá voi đó khe khẽ lại gần bên tôi. Đúng lúc hắn sắp cởi trói
cho tôi, cửa nhà kho bật mở. Sau đó, một tên giống nhu côn đồ bứoc vào,
dưới cằm hắn có dán một miếng cao dán. "Đò khốn nhà ngươi!" Hắn đá
vào càm Cá Voi. Cá Voi ngã bịch xuống sàn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.