NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 116

manh à? A! Tôi nhớ năm ngoái, tôi có cứu một tên đang la mất ví tiền trên
đường. Đó là vì tôi không chịu được khi nhìn thấy dáng vẻ lo lắng sốt ruột
của hẳn ở trước cửa nhà mình, tôi mới giúp hắn, cứu hắn khỏi bọn lưu
manh. Nhung có thể là vì đã uống say rồi, tôi ghét bọn chúng ồn ào quá nên
mới ra tay cứu giúp. Ha, lầm to rồi?
Cá Voi nói xong, tên côn đồ an ủi, vỗ về hắn: "Đồ khốn, phiền chết đựơc!
Mày chẳng phải rất thích con nhỏ này sao? Thế nếu như hạ được Ngân
Hách thì chẳng phải thuộc về mày sao? Mày cũng không thích nhìn thấy
hắn mà. Chỉ cần lần này, mày giúp tao diệt được Ngân Hách, con nhỏ này
sẽ thích mày, sẽ tốt với mày. Tao đâu có bảo mày làm hại nó, phải không?
đã đến nước này, mày còn muốn rút lui à? Chỉ là kẹp tay vào cổ nó."
"Tên này điên à?!"
Vừa nghe tiếng tôi, tên du côn đó lấy băng keo màu vàng dán ngay miệng
tôi. A! Có bao nhiêu băng keo trong, tại sao lại lấy băng keo màu vàng?
Mày có biết khi gỡ ra đau thế nào không? A! Tôi sao lại có thời gian nghĩ
nhừng thứ kỳ quái này chứ?
Đúng lúc tôi bị bịt miệng, cửa nhà kho mở ra.
"Thằng dùng thuê bao trả trước là ai?!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.