NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 118

sau đó bị tao đánh đó hả?"
"Ai xin tiền mày?! Là tao muốn cướp!"
"Cho dù thế nào, mày cũng là đứa đòi tiền tao, sau đó bị tao đánh mà?"
"Tại mày... Tại mày mà một học sinh lớp 12 như tao bị mất thể diện! Hôm
nay, tao sẽ lấy lại từng chút từng chút thể diện bị mất, khôi phục lại thể diện
của tao!"
Xem ra rất thích lấy lại thể diện. Có phải muốn đành vào gáy người ta rồi
nói đây là thể diện? Phải không?
"Mày có biết, vì mày mà tao phải mang theo thằng mập đó không? Mệt
chết được! Đúng lúc thằng nhóc này thích con khốn kia. Người ta đã không
để ý đến hắn, hắn vẫn cố theo đuổi, gởi tin nhắn quấy nhiễu. Ha ha, tao chỉ
là kiếm chác chút thôI."
"Là ý gì? Muốn đánh nhau à?"
"Không! Quì xuống!"
"Cái gì?!" Ngân Hách giễu cợt.
"Mày không quì thì e ràng con nhỏ đó chịu khổ rồi. Nếu thấy không quan
hệ gì, mày xông vào đi. Đợi đến lúc sắp giết được tao, có lẽ con khốn đó đã
bị bóp cổ, ngất đi rồi."
Khốn kiếp! Nói gì thế? Hoang đường. Bảo Ngân Hách quì xuống? Để tôi
ngất đi còn hơn. Với tính cách của Ngân Hách, căn bản không thể! Ngân
Hách cũng vò đầu bứt tóc, không biết làm sao, sau đó, NGân Hách nhìn
hắn hầm hầm, như muốn nuốt chửng hắn.
Bỗng, tên khốn đó bước đến trước mặt tôi. Hắn rút trong túi ra một con dao
nhỏ, kề vào cổ tôI! Ngân Hách lúc nãy còn tỏ vẻ không quan tâm, bỗng
nhiên trở nên nóng ruột. Tuyệt đối không phải trò đùa, đúng, từ đầu đã
không phải trò đùa.
"Không muốn à? Mày bước tới một bước, tao cứa vào cổ nó ngay!" Tên
côn đồ nói. "Thật là, xem ra là một tên lấy tính mạng ra đùa giỡn."
Cái gì?! Bỗng nhiên nhà kho trở nên im lặng vô cùng. COn dao kề trên cổ
tôi rơi xuống đất. Tôi thật không dám tin vào mắt mình.
Ngân Hách, hắn quì rồi.
"Nhưng mà, nếu dám động đến một sợi tóc của cô ấy, chúng mày sẽ chết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.