NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 145

"A, thế à?"
"Cậu học lớp 4 phải không? Tó thường đến lớp 4 chơi. Sau này, khi tớ đến
lớp 4, cậu sẽ nói chuyện với tớ chứ?"
Tôi đứng thẫn thờ trong bầu không khí tuyệt diệu này, rốt cuộc để làm gì?
Ngân Hách giả vờ như không để ý đến. Nhưng, hắn lại vặn vẹo thân mình
không ra hình dạng gì cả. Châu Ân à, tôi thật không múôn nhìn thấy "em
họ" tôi biến thành bánh thừng đâu.
Châu Ân vỗ vỗ vai tôi.
Ừ, biết rồi. Ý bảo tôi đừng làm kì đà nữa? Tôi có thể làm gì chứ? Nó sắp
thành chủ nhân mới của Kijou rồi. Tôi bất đác dĩ phaỉ rời khỏi chỗ này.
Tôi... rõ ràng đang bước đi mà, nhưng tại sao lại giậm chân tại chỗ chứ?
"Muốn đi đâu?" Ngân Hách nắm vai tôi.
"Hả? Về lớp..."
"Xuống căng tin đi."
"Đi với cậu ấy đi." Tôi nói với Ngân Hách và hất cằm về phía Châu Ân.
Ngân Hách lạnh lùng:
"Tại sao tôi lại phải đi với người mới gặp mặt lần đầu?"
"Này, Châu Ân sẽ khó xử đấy!"
"Cậu ấy là Châu Ân à?"
"Chẳng phải lúc nãy đã nói rồi sao. Tai cậu có gì đặc biệt? Cũng có thể là vì
như vậy, cậu mới nghe những lời tôi nói một cách có chọn lựa. Sau đó, cậu
mất lịch sự như thế cũng là vì nguyên nhân này! Có muốn lắp đặt cái đó
cho tôi không?"
"Thích hả?"
Tôi nhìn Ngân Hách, uể oải gật đầu. Tai cậu hình như thỉnh thoảng sàng lọc
ra những lời khó nghe, chỉ nghe những gì muốn nghe. Cũng có thể, não cậu
từ chối tiếp nhận. Tóm lại, là một tên kỳ lạ cổ quaí.
"Tóm lại, cậu hãy hoà thuận với Châu Ân đi. Nếu không, Châu Ân sẽ khó
xử đấy!"
"Đúng thế, cho nên đi xuống căng tin đi."
RỐt cuộc, chuyện đó và chuyện này có quan hệ gì? Cứ đi theo hắn trước đã
rồi hãy tính. Chúng tôi mua rất nhiều thứ, sau khi ăn xong, lên lầu. Tôi cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.