NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 187

Lý Thảo Nhã

Người Săn Ác Quỷ
Dịch giả: Thế Anh.

Chương 39

Sáng hôm sau, Ngân Hách đã ra ngoài từ tờ mờ sáng. Lúc này, tôi mới hơi
yên tâm và cùng lớp phó trải qua những ngày cuối tuần quí báu. Chịu khó
hai tiếng nữa, lớp phó sẽ về nhà rồi, một ngày vất vả rồi cũng sẽ qua đi.
"Ôi... chỉ còn hai tiếng nữa? Cậu có luyến tiếc gì không?" LỚp phó cắc cớ
hỏi.
"Không, mau đi đi."
"Chi bằng xem đĩa đi?"

Bảo lớp phó đi, cậu ấy dứt khoát không đi, bảo đợi hai tiếng nữa để gặp em
họ tôi. Em họ không hề tồn tại, tôi tìm đâu ra một đúa em họ chứ?

Tôi và lớp phó cùng ngồi trên ghế nệm ở phòng khách lầu 1. Bỗng nhiên,
dưới lầu rất ồn ào, sau đó, có tiếng bước chân đang lên lầu.
"Chị!"
Đây tuyệt đối không phải là sự thật! Xin đấy, cầu xin đấy, rốt cuộc, muốn
lấy đi mấy năm tuổi thọ của tôi?
"Chị, em nhớ chị quá!" Là Thành Huân, tôi hy vọng biết bao đây chỉ là ảo
ảnh. Lớp phó mắt láo liên, lẽ nào, cậu thích chú chim non này sao?
"Em là... em...họ... Huệ Bân?" Lớp phó thẹn thùng hỏi Thành Huân, nhưng
Thành Huân lại hỏi ngược lại: "Ai thế?"
"Là bạn chị, làm quen nhau đi. Nhưng em có chuyện gì à?" Tôi đẩy Thành
Huân đang nắm chặt tay tôi ra, nhưng nó vẫn nắm lấy.
"Chị,. thằng đó đâu rồi? Cái thằng xen giữa em và chị?"
"Này,này! Nhỏ tiếng chút đi."
"Em nhất định sẽ đánh một chận. Vì chị, em sẽ đánh với hắn một trận!
Trong phòng này phải không? Chị không thể thích hắn. hắn không thể lấy
lý do cùng sống chung nhà, coa hơn em và học giỏi hơn em mà...đối với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.