NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 231

Lý Thảo Nhã

Người Săn Ác Quỷ
Dịch giả: Thế Anh.

Chương 48

Bạn có biết, cảm giác thế giới này rời xa bạn như thế nào không? Hoặc bạn
có từng muốn biến thành một người tàng hình, trốn khỏi hiện trường, trốn
tránh ánh mắt của tất cả mọi người chưa? Nếu chưa, bất kỳ ai trải qua sự
việc như tôi từng trải qua, nhất định sẽ có ý nghĩ cấp thiết này.
Một người ăn mừng sinh nhật mình, để bày tỏ sự cảm ơn với một người
khách đến dự mà bước lên bục cao như thế, sau cùng, lại gọi tên người đó
hô to vạn tuế? Hắn cố ý nguyền rủa tôi biến thành con rùa ngàn năm à?!
Hiền Dân xem như mất hết mặt mũi, cha mẹ hắn hình như cũng giật thót cả
mình. Mẹ Hiền Dân lấy tay xoa xoa trán, hai mắt chứa đầy nước mắt.
Thông tin của thái độ đó chỉ có một câu: Con trai tôi điên mất rồi.
Cả bữa tiệc chớp mắt trở nên hỗn loạn. Mọi ánh mắt đều tập trung vào tôi,
môi của họ cũng không ngừng động đậy, trong đó còn vang lên một số suy
luận nực cười. Có người nói, đó là Hiền Dân tỏ tình với tôi. Có người nói,
đó là tôi trả tiền bảo Hiền Dân làm thế. Thậm chí, có người còn nói, đó là
tôi uy hiếp Hiền Dân... Còn có nhiều suy luận hoang đường, vô căn cứ, làm
người ta nghe thấy sẽ tăng huyết áp, ngất đi.
Tôi nhìn tất cả những người đang nhìn tôi, khẽ gật đầu, rồi keó Ngân Hách
chuồn đi.
Vừa ra khỏi đó, tôi đã cáu giận quở mắng Ngân Hách.
"Cậu điên à?!"
Không biết tôi tức đến sắp nôn ra máu, vẻ mặt Ngân Hách vẫn thản nhiên
như không, điều này làm tôi tức muốn vỡ mặt.
"Không, tớ không điên."
"A... đầu... tôi..." Tôi ôm đầu.
"Cậu nhất định không thể ngất đi. Chỗ này dơ lắm." Ngân Hách nhìn đống
đất dưới chân tường.
"Thật... thật là! Cậu thật là... Chuyện cậu nhờ hắn lúc nãy là chuyện này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.