NGƯỜI SĂN ÁC QUỶ - Trang 238

đổi chủ đề, gật đầu. Không biết hắn có thực sự hiểu được ý đồ của tôi
không.
"Đợi sau khi cháu tốt nghiệp đại học..."
"NÀy, đừng nói nữa. Dì, chúng con ra ngoài đây."
"Ái chà, dì không nên làm lỡ cuộc hẹn của tụi con."
"Không phải, là bố gọi chúng con đến."
"Chủ tich? Sao dì không biết nhỉ?"
"Có lẽ, bố chỉ muốn gặp chúng con thôi, có thể cũng không có chuyện gì
lớn."
"Thế, chừng nào về? Dì nấu cơm, tụi con về ăn nhé."
"Dạ. Tụi con đi đây."
Ngân Hách gật đầu chào dì, chúng tôi cùng đi ra. Chú tài xế đang đợi
chúng tôi ở cổng. "Xin mời lên xe."
"À, bố bảo chú đến đón chúng con à?"
Vâng. Chủ tịch bảo tôi đến."
Tôi và Ngân Hách ngồi vào xe. Chẳng bao lâu chúng tôi đến cổng nhà hàng
món ăn Trung Hoa Lầu.
"Chủ tịch bảo tôi đưa cô cậu đến đây."
"Dạ, cám ơn chú."
"Chủ tịch đang đợi ở trong, hai người vào đi."
Chẳng trách sao bố bảo chúng tôi đừng ăn cơm ở nhà.
Vừa bước vào Trung Hoa Lầu, quản lý nhà hàng lập tức chạy nhanh như
gió đến đón chúng tôi: "Chủ tịch trong phòng số 2. Mời theo tôi."
"Vâng."
Thấy nét mặt quản lý nhà hàng rất hoang mang, có lẽ, bố đến mà không đặt
trước. Chúng tôi đi đến phòng phía trong, bố đang ngồi đợi.
"Bố. Sao bỗng nhiên lại gọi chúng con đến đây?"
"Từ ngày mai con phải đi học rồi. Trước khi con thi, bố con ta thế nào cũng
phải ngồi lại với nhau, cho nên, bố mới muốn bớt chút thời gian."
"Con lúc nãy còn ngủ ngon lành! Bố đã mời, con cung kính chi bằng vâng
lời."
"Đúng thế, bố đã chọn món ăn rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.